Jose rót cho Minh Hào một tách trà rồi từ từ hỏi chuyện:
“Bác có nghe nói cháu có một người bạn gái?”
“...Vâng ạ. Cô ấy cũng là người Việt Nam như cháu và bọn cháu đã cùng làm việc với nhau tại Monn Group Holding.”
“Bác có xem tin tức và biết chuyện ở Singapore, có phải vì cháu cần sự giúp đỡ từ chủ tịch Jame Chris nên mới phải sang Mỹ công tác gấp như thế phải không?”
“Vâng ạ, đó là điều khoản trong hợp đồng mà cháu đã đồng ý ký kết vì thế cháu sẽ không hối hận. Nhờ chủ tịch phần lớn đã giúp cháu tìm được mấu chốt của vụ án.” - Minh Hào gượng cười nói.
“Có lẽ bây giờ cháu đang rất nhớ cô ấy.”
Minh Hào đang uống một ngụm trà thì chợt chững lại.
“Điều đó đã hiện rõ trong đôi mắt của cháu từ ngày đầu tiên cháu đến nơi đây.” - Jose từ tốn nói.
“Thế sao ạ?... Cháu thật sự rất nhớ cô ấy…” - Cậu dần trầm mặt hẳn đi.
“Tin bác Minh Hào à, hãy sống thật tốt và đừng bỏ bê bản thân, chắc chắn còn duyên sẽ sớm gặp lại. Tình yêu của cháu dành cho cô bé rất lớn, rồi duyên trời sẽ kéo hai cháu về với nhau thôi.” - Tầm nhìn của một người từng trải dần hiện rõ qua câu nói của ông. Nhưng đó thật sự cũng là điều Jose nhìn thấy thông qua công việc chiêm tinh học mình làm.
Cậu im lặng một lúc rồi mỉm cười cảm ơn ông:
“Cháu hứa sẽ đối xử tốt với chính mình hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-pho-giam-doc-tung-don-phuong-toi/2942649/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.