Ngày hôm qua, buổi sáng cô đi làm tóc, buổi tối lại đi dự lễ trao giải. Nửa đêm mới về nhà, Vệ Gia Tuyền đã gần như kiệt sức. Vừa về đến đã ngã lăn ra sô pha, không muốn đi đâu hết.
Hoắc Dự bước đến xoa đầu cô gái, dịu dàng hỏi: “ Có mệt không ? "
Vệ Gia Tuyền nhắm mắt “ Dạ “ một tiếng.
Thấy cô làm vậy, Hoắc Dự không nhịn được mà mỉm cười, vươn tay bế cô lên lầu.
Ban đầu Vệ Gia Tuyền bị dọa sợ, nhưng sau đó cô ôm cổ anh không động đậy nữa.
Hoắc Dự bế cô vào phòng ngủ rồi trực tiếp đi đến nhà tắm, anh để cô ngồi trên thành bồn tắm còn mình thì kiểm tra nhiệt độ rồi bắt đầu xả nước.
Vệ Gia Tuyền giống như một đứa trẻ, cô phối hợp mặc kệ cho Hoắc Dự có làm gì, khi cởi quần áo, cô chỉ duỗi tay ra, không muốn tự mình động tay.
Hoắc Dự bất đắc dĩ phải giúp cô tắm rửa, nhẹ giọng hỏi cô: “ Mệt lắm à ? "
Vệ Gia Tuyền gật đầu rồi lại dựa vào vai anh.
Hoắc Dự rất vui mừng khi thấy cô dựa vào mình, nhưng anh lại thở dài nói: "Em đúng là càng ngày càng dính người rồi.”
Vệ Gia Tuyền không cần suy nghĩ liền nói: “ Em chỉ dính mỗi anh.”
Hoắc Dự cúi đầu cười.
Tắm xong Vệ Gia Tuyền ngủ mê man đến giữa trưa ngày hôm sau mới tỉnh dậy.
Vệ Gia Tuyền sống chung với Hoắc Dự ở biệt thự của ông cậu. Ngôi biệt thự này không thuộc khu đô thị Giang Châu, Hoắc Dự tỉnh dậy, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhung-vi-sao-toa-sang/1742040/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.