Nhà hàng tư nhân này có tính riêng tư rất cao, mọi người đi dọc theo hành lang thì đến bãi đỗ xe. Vệ Đạm vẫn còn tức giận, cầm chìa khóa xe lên xe trước.
Quý Thần Hi lắc đầu thở dài, kéo Vệ Gia Tuyền sang một bên, nhìn cô hỏi:
"Gia Tuyền, có phải vì con không thích chuyện bà con ép con đi gặp mặt nên mới nghịch như vậy không?”
Ai cũng thấy được Hoắc Dự đối xử với cô rất tốt, chỉ có Vệ Đạm quá chở che cô nên mới không nghĩ theo hướng này.
Vệ Gia Tuyền ôm lấy một cánh tay của bà, lắc đầu nói:
"Con không muốn đi gặp mặt nữa, hết đụng phải tên trọng nam khinh nữ đến công tử bột, sao có thể sánh bằng anh nhà con chứ? Cơ mà con có thể cam đoan là con không nghịch đâu.”
"Vậy là tốt rồi.” Quý Thần Hi nhẹ gật đầu, dặn dò:
"Nhưng cuộc sống sau khi kết hôn sẽ rất khác, mẹ biết con rất độc lập, cũng rất hiểu chuyện, không cần mẹ quan tâm hỏi han từng li từng tí, Hoắc Dự cũng rất tốt với con, nhưng cũng không thể cái gì cũng làm theo ý mình.”
Vệ Gia Tuyền vội vàng đồng ý.
Quý Thần Hi cười nói:
"Đi thôi, mẹ thấy Hoắc Dự cứ nhìn bên này mãi đấy.”
Lúc này Hoắc Dự cũng đang nói chuyện với Hoắc Khải Nam. Vì Hoắc Dự mà gần đây Hoắc Khải Nam bị Vệ Đạm trút giận mãi, không khỏi phàn nàn vài câu trước mặt Hoắc Dự. Đương nhiên, ông không có ý kiến gì về cô con dâu Vệ Gia Tuyền này, dù sao cô cũng cô gái mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nhung-vi-sao-toa-sang/161675/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.