Editor: Lynh
Ngày hôm sau, Trần Tê đúng giờ ra cửa.
Trước giờ cô chưa từng chờ mong đi học đến vậy, còn vui hơn được nghỉ.
Đến đường ngô đồng, hình bóng thiếu niên lại hiện ra trước mắt.
Hôm nay cậu ấy đến sớm hơn hôm qua, Trần Tê nghĩ thầm.
Bóng dáng của cậu từ xa đến gần, Trần Tê hận không thể lấy kính lúp ra soi.
Trần Tê không chút e dè nhìn cậu, ánh mắt sáng ngời nồng nhiệt.
Giây tiếp theo.
Nam sinh tựa như nhận thấy được ánh mắt này, nhanh chóng ngước mắt lên——
Hai người còn cách nhau khoảng 5 mét, bốn mắt nhìn nhau.
Trần Tê căng thẳng.
Cô có chút lúng túng dời mắt, nhìn khắp xung quanh, ánh mắt hời hợt vô định.
Hôm nay sắc mặt cô rất tệ, biết vậy đã tô son!
Đừng nhìn mình đừng nhìn mình đừng nhìn mình, Trần Tê thầm nghĩ.
Nhưng ngẫm lại, cô bình thường như vậy, có lẽ người ta căn bản không chú ý tới cô đâu.
Trần Tê cứ nghĩ vậy, không để ý tới khóe môi mình dần nhếch lên.
–
Không biết có phải trùng hợp hay không, hai tuần tiếp theo, mỗi ngày Trần Tê đều bắt gặp nam sinh kia trên đường đi học
Tuy chỉ là cái liếc mắt vội vàng, nhưng cô lại cảm thấy thật hạnh phúc.
Chương trình học của năm nhất rất nặng, cuối tuần không cần đi học, Trần Tê vốn dĩ nên cảm thấy vui vẻ, nhưng cô lại dậy sớm đi học theo thói quen, muốn đi gặp người kia.
Trường Nam Lập, khi Trần Tê xuống lầu mua đồ giúp mẹ vào hôm qua, mới phát hiện cậu vậy mà ở tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nguoi-den-ben-toi/459926/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.