Edit: Dương Tử Nguyệt
Hành vi lấy tánh mạng người nhà áp chế người khác được làm một cách quang minh chính đại như phái Tung Sơn là hành vi không thể đem lên mặt bàn, mà những người có chút tình cảm giao hữu với Lưu phủ nghe Lưu Chính Phong có giao tình với trưởng lão ma giáo cũng thay đổi sắc mặt, lòng người chính là như thế.
“Sư phụ, con ghét tên mập mạp kia” Nghi Lâm nói nhỏ bên tai Đông Phương Triệt. Đông Phương Triệt nhìn một cái, truyền âm “Đó là nhị sư đệ của Tả Lãnh Thiện, tên là Đinh Miễn” Nghi Lâm khinh thường nói “Nhìn như con heo” Đông Phương Triệt cười nhạt, vỗ lên mu bàn tay cô một cái nói “Nếu muội ghét hắn thì lát nữa ta giết hắn uội” Nghi Lâm nhịn không được gật đầu, đám cặn bã của phái Tung Sơn chết một người đỡ gây tai họa cho người sau, nghĩ tới Định Tĩnh sư bá trong nguyên tác, có rất nhiều sư tỷ đều bị phái Tung Sơn giết chết, trong lòng giận dữ. Có điều… Giết người, giết người, cảm thấy nếu làm thật sẽ khiến người khác bất an.
Đông Phương Triệt thấy cô do dự như vậy, nghĩ thầm nếu nha đầu này gật đầu thì sau này mình phải đề phòng nàng. Nghi Lâm không gật đầu mà khó chịu nói “Đợi lát nữa cho bọn họ uống thuốc xổ, chỉnh chết bọn họ” Đông Phương Triệt nín họng, trong lòng buông lỏng, hắn thấy vui vẻ, cũng cảm thấy bản thân rất buồn cười, chính mình giết người không chớp mắt nhưng lại mong nha đầu này không dính máu người, thật sự rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nghi-lam-gap-dong-phuong-bat-bai/2186494/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.