Hướng Vân dẫn hai người đến nhà ăn của chính quyền làng ăn chút cơm trưa đơn giản.
Giữa phụ nữ với phụ nữ lúc nào cũng dễ có đề tài, đặc biệt là phụ nữ xấp xỉ tuổi nhau. Tạ Vũ rất có hứng thú với bản thân cô gái Hướng Vân này, trên người cô ấy có quá nhiều mác mà một người làm truyền thông thấy hứng thú. Ví dụ như tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, trở về quê hương phát triển, giấc mộng tan biến, sắp trở về thành phố lớn.
Đây thật ra cũng là khắc họa của thế hệ thanh niên. Lý tưởng thời trẻ luôn được tô vẽ quá mức, nhưng hiện thực thường khác biệt. Mà con người luôn có bản năng thấy việc lợi thì hâm hở chạy tới, thấy việc hại thì tránh xa, giống như nước ấm nấu ếch, phần lớn con ếch sẽ chọn bắt tay giảng hòa với cuộc sống liếc cái là nhìn thấy hết này, nhưng cũng có một phần nhỏ trước khi chết sẽ dùng chút sức lực cuối cùng giãy nhảy ra khỏi nồi nước ấm đó, tìm kiếm lại lối sống được công nhận hơn trong thế tục.
Đương nhiên, đây cũng là một cách khác để thỏa hiệp với cuộc sống.
Nhưng ngoài những mác này ra, điều Tạ Vũ thấy hứng thú hơn là tâm tư rõ ràng mà Hướng Vân dành cho Lục Viễn. Cô không có hội chứng đạo đức cực đoan, nhưng đối với cô gái tốt này, vì một người đàn ông, vậy mà cô có chút cảm giác chột dạ không sao nói rõ được như thế.
Khi hai người phụ nữ trò chuyện, Lục Viễn gần như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nao-trang-sang-dan-loi-anh-ve/2119521/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.