Hôm nay, không hiểu sao tôi cứ thấy là lạ kiểu gì ấy. Nhưng lại không biết giải thích làm sao.
Cho đến khi thằng Như nó vỗ vai tôi, thấp giọng nói:" Nay thằng Nhật nó bị làm sao vậy? Tao thấy nó cứ kỳ cục kiểu quái gì ấy?"
Thì ra không chỉ mình tôi thấy nó kỳ cục. Mặt hằm hằm như ai nợ đời nó vậy. Biết là đẹp trai rồi, nhưng không được như hoa hướng dương thì ít ra cũng là hoa nhí chứ, nhìn mặt nó không khác gì bông hoa cúc bị sụm nụ.
Tôi cũng không rảnh để hỏi nên lắc đầu nguầy nguậy:" Ai mà biết, mày bạn nó thì lại quan tâm hỏi han đi, nhìn mặt nó tao tưởng táo bón ba ngày liền không á!"
Nam nó ngồi về chỗ than: " Giờ mày có cho tao tiền tao cũng không dám hỏi, nó mà đục tao một cái là chèo queo liền chứ chả đùa".
Thế là ngày hôm đó thằng Nhật nó trầm hẳn, chả nói chả rằng. Thế mà khi về đến nhà rồi nó lại nhắn tin cho tôi
' Hôm qua Ngọc đến nhà Hân Ngọc có thấy thằng Thắng không?' - Nhật
Tôi tất nhiên là thật thà trả lời rồi, có gì nói đấy ' Có, lúc tao đến thấy nó về rồi. Có gì à?'
' không' - Nhật
Gì mà hỏi câu nó tào lao vậy. Chả nhẽ cả ngày hôm nay nó chỉ suy nghĩ về cái này thôi nhé. Tôi nhớ lại biểu hiện của nó chiều hôm qua, rồi xâu chuỗi lại tất cả, thấy cấn cấn rồi nha.
' Sao, mày quan tâm Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nao-moi-duoc-yeu-/3567329/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.