Nhìn bảng chi chít chữ sau giờ văn, tôi như gục ngã. Đầu óc tôi bây giờ cần sự an ủi, 20 phút thôi cũng được. Nhưng mà đám giặc ở cuối lớp dường như không muốn cho tôi được toại nguyện, cái mồm của bọn nó phải so với loa mỗi sáng ở đài truyền hình ấy.
Chả hiểu làm gì ở dưới đó, bu quanh bé Hân dễ thương. Tôi là tôi thấy biểu cảm khó xử của Hân sắp lên đến cao trào rồi. Có nên giải vây không nhỉ? Liếc mắt lại thấy cái đầu đen thui đang nằm sấp trên bàn Hân liền từ bỏ, muốn chơi thì chơi tôi, có mà hậu quả gì đừng đi than với tôi là được.
Tôi lại lấy điện thoại ra kiểm tra tin nhắn thêm lần nữa. Cuộc sống dạo này của tôi có chút nhàm chán,chả biết nên làm gì. Cứ đến cuối tuần chắc lại phải đi bay cho khuây khỏa mới được.
Buổi chiều khá nóng, tôi quyết định đi ra rửa mặt cho nó tỉnh táo, rồi ghé nhà ăn mua cái gì đó cho bỏ buồn mồm.
Ngay khúc ngoặt đi lên bậc thang, đám con Hằng nó đang tụm lại nói gì đó, mà ngạc nhiên hơn là bạn Hân nữa, trên tay nó vẫn là hộp sữa milo đang uống dở. Con Hằng là người yêu cũ của thằng Nhật, con này xem chừng cũng có tí nhan sắc, gia đình cũng coi như là có miếng dư. Thế nhưng lại rất là hống hách, chính vì cái tính đó của nó mà thằng Nhật nó mới chia tay con Hằng sớm như vậy.
Tưởng chia tay rồi thì thôi, nhưng chỉ cần đứa nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nao-moi-duoc-yeu-/3567327/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.