Ta không muốn nói gìnữa, ta nhìn chiếc bàn càng ngày càng nhiều đồ ăn trước mặt, ta đã không có cách nào dùng lời nói để hình dung tâm tình của ta. Sau khi buổi tối hôm đó qua đi, ta phát hiện ngày hôm sau nha hoàn bưng điểm tâm tới với lượng gấp đôi người bình thường, ta ăn sạch sẽ, sau đó tản bộ trong sân thì gặp Nam Cung Tra.
Hiện tại cứ mỗi khi gặp hắn là ta lại bànluận từ thi từ ca phú cho tới nhân sinh triết học, hôm nay, ta cũng định làm như vậy, thế nhưng, Nam Cung Tra chưa thỏa mãn khi mỗi lần đàm luận loại chủ đề đề cao tố chất này. Hắn muốn tán gẫu cái khác với ta, mỗingày nói về thi từ, hắn bị ta áp chế, nói về nhân sinh triết học, cũngvẫn bị áp chế, giờ phút này, hắn đã buông tha cho việc xoắn xuýt tại đócùng ta.
Nam Cung Tra cho rằng sở thích của ta rất giống hắn, hơn nữa, tài hoa của ta có lẽ còn ở trên hắn, đối với việc này, hắn đãkhông có chuyện gì hay để nói, vì thế cùng ta từ thi từ ca phú cho tớinhân sinh triết học, mỗi ngày hắn phải sưu tràng vét bụng thật thảm.Những gì hắn biết thì ta đều biết, hơn nữa ta còn biết nhiều hơn hắn,tất nhiên là áp chế hắn nhiều một chút, tiếc là hắn không hiểu, tự làmkhổ mình một thời gian.
Thấy qua sở thích với đồ ăn của ta, hắngiống như sáng tỏ thông suốt, gặp ta không bao giờ nói chuyện phong hoatuyết nguyệt nữa mà nói một ít chuyện khá thực tế. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-tieu-tuong-gap-phai-nu-tan-giang/2109993/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.