*Nội dung chương này có cảnh nhạy cảm (21+),ai phản cảm xin miễn đọc, cảm ơn.
_____________________________
Duật Thiên rùng mình, xong rồi xong rồi!
Không biết còn sống tới ngày mai không?
Cô gái ấy nhìn chằm chằm hai người rồi mở miệng. "Anh là ai? Sao lại ôm bạn trai tôi. Mau bỏ anh ấy ra."
"Cô dựa vào đâu?"
"Tôi là bạn gái của anh ấy."
Kiều Ngôn bóp mạnh hông của Duật Thiên hơn, bây giờ cậu không cảm thấy nhột nữa mà là đau.
Bà cô của tôi ơi, cô nhanh chạy đi, không gã sẽ xé xác cô ra mất.
Dù không quá thích người bạn giá ham của này nhưng ít nhất cô ta cũng biết quan tâm đến cậu nên...
"Cô đi về trước đi, hôm nay tôi hơi mệt."
"Vâng. Vậy ngày mai em sẽ tới thăm anh vậy. Còn anh, cách xa bạn trai tôi ra." Cô gái đặt hộp cháo lên bàn rồi rời đi với lòng nghi hoặc, chẳng lẽ anh ấy bị khống chế hay có nỗi tâm tình gì khó nói?
Cô gái đành nén đầy nghi ngờ rồi rời đi, cô không hề biết rằng sau khi cô rời đi, Duật Thiên rất thảm!
Kiều Ngôn bóp lấy cằm cậu, nụ cười của gã bây giờ rất là mờ ám. Gã nghiến răng nói.
"Bạn gái hửm? Duật Thiên, em có biết một chân đạp hai thuyền rất tra nam không?"
"..." Duật Thiên chọn im lặng là tốt nhất. Cậu cũng chưa nghĩ đến việc một ngày nào đó hai người sẽ yêu nhau đến vậy, nếu biết cậu sẽ không có gan cùng lúc đạp hai thuyền.
"Sao em không trả lời tôi?" Kiều Ngôn nghiêng đầu cười nhìn cậu, nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-phu-khong-con-nhu-truoc/1328873/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.