Đôi giày da của hắn bước đi trên nền đá, hắn bước một bước, cậu lại lùi một bước, tiếng xích leng keng lại vang lên. "Duật Thiên à Duật Thiên, trước kia tôi phòng cậu như phòng trộm, sợ cậu sẽ cướp đi tiểu bạch liên bé nhỏ của tôi. Bây giờ tôi không cần cô ả nữa, bây giờ tôi rất cần cậu, liệu cậu sẽ cho tôi sử dụng dao kéo trên người cậu chứ? Sẽ không đau đâu, như kiến cắn thôi."
(T/g: ý là giải phẫu chết người đấy quý dị:3)
Vừa nói, hắn vừa nở nụ cười điên cuồng. Tiếng cười của hắn vang đều và ma quái. Duật Thiên chấn động tâm trí, tay cậu bóp chặt lại, ánh mắt đầy hoang mang cùng lo lắng.
Trình Khương từ từ dừng lại điệu cười điên cuồng ấy, hắn ta bước đến gần cậu rồi mở cửa sắt ra, một lần càng tiến gần cậu hơn. Duật Thiên cũng theo đó mà lùi lại cho đến khi lưng chạm đến song sắt, không thể lùi lại thêm. Hắn mới bắt đầu giở trò.
Hắn ta bóp cằm cậu, đôi mắt hắn nhìn cậu như thể đang ngắm nhìn một tác phẩm tuyệt đẹp. "Sao cậu sinh ra lại đẹp đến mức vậy chứ, đẹp đến mức tôi muốn dùng con dao liston* này để có thể mổ bụng cậu ra và xem tạo vật bên trong ấy."
(*nghi vấn đây là loại dao Jack The Ripper sử dụng giết người. Còn bạn muốn biết Jack The Ripper là ai thì Google thẳng tiến)
Vừa nói hắn vừa quơ con dao giải phẫu trước mặt cậu. Con dao không quá dài, cán và lưỡi dao màu bạc sáng, ánh sáng từ đèn chiếu vào nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-phu-khong-con-nhu-truoc/1328850/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.