Ngày hôm đó, Nhã Yến bỏ ra cả một ngày để rèn luyện Duật Thiên trở thành một diễn viên xuất sắc giống như cô.
Cầm trên tay một cuộn kịch bản, Nhã Yên không ngừng chỉ điểm Duật Thiên: "Duật Thiên, nhóc phải diễn tả cảm xúc chân thật tí, cơ mặt đơ. Hành động cứng quá, cho thêm sự dẻo dai hoàn hảo đi. Rốt cuộc nhóc có ý định trở thành diễn viên không?"
"..." Được rồi, cậu là thực tập sinh, sẽ có sai sót, phải sửa ngay.
Lúc này Nhã Yến mới hòa nhã tí. "Ừ biểu cảm tốt hơn rồi đấy. Nghỉ giải lao 5 phút."
Duật Thiên thả lỏng cơ thể rồi hít hơi dài, chân liền rảo bước ra ngoài trong khi đó Nhã Yên một bên nghe điện thoại.
.....
Nhấn chọn loại nước uống ưa thích của bản thân, Duật Thiên giơ tay lấy lon cam ép ra từ máy bán hàng tự động trước phòng tập. Mở nắp lon và thưởng thức dòng nước ngon dịu, Duật Thiên đã vô tình buôn lỏng cảnh giác xung quanh.
Từ phía đằng sau, một cây gậy sắt đập xuống. Duật Thiên bất ngờ làm rơi lon nước, hình ảnh trước mắt mờ dần rồi biến mất. Cậu ngã xuống nền đá lạnh lẽo, kẻ đằng sau buông gậy sắt rồi lôi cậu đi.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh đến mức không ai nhìn kịp. Hành lang lại khôi phục dáng vẻ yên tĩnh.
Thấy Duật Thiên đi lâu không trở lại, Nhã Yến có phần nóng nảy liền đi ra ngoài tìm cậu. Cô vừa đi ra liền bị trượt chân té xuống nền và tiếp đất bằng mông. "Ui đau quá, đứa nào chơi ác mà đổ nước đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-phu-khong-con-nhu-truoc/1328849/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.