Kalen vừa nhâm nhi tách trà mới vừa ngồi vuốt ve con mèo cưng trong lòng thì nghe tiếng lanh lảnh từ thị nữ phía ngoài.
- Kalen đại nhân, đã chuẩn bị xong xuôi.
Hắn khẽ nhếch môi, hạ con mèo nhỏ xuống. Tiểu bạch miêu liền chạy ngay về tấm đệm của mình lim dim mắt. Hắn trầm thấp nói.
- Đưa cô ta vào.
- Vâng.
Cánh cửa chạm khắc tinh xảo nhanh chóng mở ra, một bóng dáng thướt tha bước vào. Cô mang trên mình bộ cánh trắng dài chạm đất, phía trên phần áo ở vai chạy dài hết ngực thành một mớ bông tơ mềm mềm, mái tóc được thả dài, phía bên tai cài thêm một đóa thủy tinh trắng, khuôn mặt được rửa sạch không còn bụi bẩn lộ ra làn da trắng ngần hiện lên vẻ đẹp mỹ kiều của thiếu nữ.
Kalen thoáng chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh chóng lấy lại phong độ, tựa người vào thành ghế ra vẻ cực kì kiêu ngạo.
- Quả nhiên là người đẹp vì lụa.
Nữ nhân vừa nghe liền tức giận, quả nhiên cái thái độ ngạc nhiên chớp nhoáng vừa nãy của hắn là do cô nhìn nhầm, rõ ràng là một kẻ vô cùng ngang ngạnh, kiêu ngạo, tự mãn... và còn một điều nữa, rất có khả năng hắn... cong!! Ngay lập tức cô nàng lấp lánh mắt nhìn hắn, có thể hắn với nam nhân áo tím sáng nay....
Viu!
Một hạt đậu bay ngay trước mắt rất nhanh, phản xạ cô cũng không tồi nên né được, vừa quay lại đã thấy nam nhân kiêu ngạo kia đang đứng ngay trước mắt mình.
Kalen mỉm cười, khẽ nâng cằm cô lên đối diện với mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-meo-la-soai-ca/92908/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.