Trước mắt Nhã Linh là một cô gái nhỏ phồng mồm trợn má nằm gọn tronglòng Phong tuyệt đối không ra ngoài, ánh mắt màu lam vô cùng cảnh giácbắn về phía cô.
Tình huống này thật kì dị a!
- Công... công chúa, người mau xuống đi chứ... Đây là em gái ta không có gì đáng lo ngại.
Phong dở khóc dở cười nhìn tiểu mỹ nhân cứ ôm chặt lấy anh không buông. Nha, anh không ngại, nhưng em gái anh còn ở đây, cái cảnh tượng nàykhông nên để trẻ con nhìn thấy!
Tiểu mỹ nhân ngoắt cái liếc cháy ai kia.
- Câm miệng, bổn công chúa cho ngươi nói hả? Rốt cuộc là thế nào, tạisao ta lại ở thế giới này? Cái gì là em gái ngươi chứ? Rõ ràng ta thấycô ta đâu phải thuộc miêu tộc! Cô ta vốn dĩ là...
Đang thao thao bất tuyệt một tiếng rầm cái vang lên, cả ba người cùngquay ra lập tức phát hiện một mỹ thiếu niên thương tích đầy mình đangđứng tựa lưng vào tường và cánh cửa thì nát bét không còn mảnh vụn.
Nhã Linh có chút ngạc nhiên, người này hình như có gì đó quen quen.
Phong hơi nhíu mày, cái tên ngốc này lại dở trò gì vậy? Trong hình dạng này nữa...
- Frencher!! Ngươi cũng nơi này??
Tiểu mỹ nhân ngạc nhiên vang lên chất giọng thật dễ nghe.
Nhã Linh nhíu mày. “Frencher”? Người ngoại quốc sao?
Phong hơi đằng hắng một tiếng trước dáng vẻ ngây ngốc của Nhã Linh.
- Linh à, đây là...
- Ta là Khoai Tây Chiên.
Nam nhân có chút bất đắc dĩ xen vào. Nhã Linh ngớ người. Hả?
Frencher yếu ớt đi về phía cô, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-meo-la-soai-ca/92905/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.