Sáng sớm hôm sau, cả lớp cùng nhau đi hái nấm và dạo quanh ngọn đồi cao rộng này.
Nhã Linh vẫn vui vẻ đi cùng Tiểu Khuê, nhưng nhỏ lại tránh mặt Miêu Vũsuốt, vừa nhìn thấy cậu liền lập tức lấy cớ gì đó mà bỏ chạy. Nếu aikhông hiểu ẩn tình sâu xa lại chẳng hiểu gì hết, nhưng lại khiến Mai Hoa rất đắc ý. Nhờ đó cô nàng dễ dàng bám riết lấy Miêu Vũ suốt cả buổisang dù cho cậu có cố tình phớt lờ đi chăng nữa.
-Này, hôm nay cậu lạ lắm nhá!
Tiểu Khuê vỗ vai Nhã Linh đang đứng như mất hồn ở dười gốc cây không có tý nấm nào. Nhỏ giật mình, vội cười hề hề.
- Đâu có, tớ rất bình thường nha! Tâm trạng vui vẻ phơi phới. Thật ra… tớ đang tính có nên cho con mèo đó vào nồi lầu không?
Trên khuôn miệng bỗng hiện lên nụ cười đầy gian xảo.
Tiểu Khuê:….???
Nói cho vui chứ một người yêu mèo như Nhã Linh thì không bao giờ có chuyện đi ăn mèo nhé:v
.
.
.
Ở một nơi nào đó, trên một cành cây khá cao, bốn con người ra sức màtranh cãi. À mà có lẽ chỉ có thể là hai người tóc vàng một nam một nữ,còn hai nam nhân còn lại thì cư nhiên “ăn bánh uống trà”, tư thế rất mực thảnh thơi.
- Cậu nghĩ cái gì mà làm ra trò đó là Kinali? Nếu Linh có chuyện gì thì sao? – nhân tóc vàng trừng mắt.
Nữ nhân ngáp vài cái, dáng bộ vẫn ưu nhã có chút mê hoặc.
-Nó không nguy hiểm như cậu nghĩ đâu Frencher.
-Này, nếu suy cho cùng nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-meo-la-soai-ca/92900/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.