Đôi lời tác giả: Rất xin lỗi các bạn vì sự chậm trễ này, căn bản tác giả quên mất mật khẩu vào, hôm nay mới vào nick lại để viết truyện, mongmọi người thông cảm nha!******************************
Nhã Linh rón rén ngó đầu ra khỏi tảng đá gần đấy, lập tức nhỏ nhìn thấymột thân ảnh tựa ngay vào tảng đá đó. Ý... đôi tai này...
- Tớ thấy cậu rồi.
Giọng nói trầm thấp vang lên khiến Nhã Linh giật bắn vội vàng ngồi thụp xuống. Mặt nhỏ đỏ bừng, ôi trời ơi, sao... sao Miêu Vũ lại tắm vào giờnày chứ??
Dãy tắm của nam và nữ chỉ cách nhay bằng một dải đá dài, có chiều cao khoảng 2 mét, nhưng có tảng cao tảng thấp nên vẫndễ dàng nhìn thấy nếu cố rón sang (đây là phòng tắm dành cho trẻ emngoài trời nhé).
Nhã Linh gắt gao thầm rủa người nào đó lại tạo ra cái bức ngăn mà như không thế này.
- Cậu ổn chứ?
Một lần nữa Miêu Vũ lên tiếng khiến nhỏ bị lôi ra khỏi mớ suy nghĩ lung tung, Nhã Linh vội dựa sát vào tảng đá, một tay che đi phần sẹo trênvai, ngượng ngùng đáp.
- Tớ... tớ ổn.
- À... ừ.
Cả hai lại chìm trong im lặng, im lặng. Chỉ nghe đâu tiếng rả rích của nước chảy.
Một bóng hình nào đó đừng ngay trên cành cây gần đấy, dáng người thanhmảnh dễ nhận ra đây là một nữ nhân, khóe môi nhếch lên tia gian xảo.
”Hay là... mình phá đám một chút nhỉ?”
Đưa bàn tay lên ngang đầu, lẩm nhẩm thật nhẹ thần chú.
Nhã Linh đang lim dim mắt hưởng thụ hơi ấm từ nước, định lên tiếng bắtchuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-meo-la-soai-ca/92899/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.