🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cơm tối có cá, Tống Tử Trừng không thích cá, vừa nhìn cá đã thấy tanh chết rồi.



Cậu cúi đầu ngửi ngửi bát cơm, thơm thì thơm thật nhưng lại có cá mất tiêu.



Đào Tố Tố cầm bát ăn cơm, ngồi chồm hỗm trước mặt cậu, “Meo Mẻo Mèo Meo tại sao lại không muốn ăn? Chả lẽ bị bệnh ư?”



Bà cụ Đào nghe vậy, quay đầu lại, “Meo Mẻo Mèo Meo lại không ăn cơm à? Hai ngày trước vẫn bình thường cơ mà…”



Vì không muốn làm cho người già lo lắng, tại cậu cảm giác tội lỗi thế nào ý, đành phải cúi đầu ăn.



Nhìn cậu ăn, Đào Tố Tố vươn tay sờ sờ đầu cậu, “Meo Mẻo Mèo Meo ăn giỏi ghê, thưởng cho mày một miếng cá nè.” Nói xong gắp ngay một miếng cá to đùng đặt vào bát cậu.



Tống Tử Trừng khóc không ra nước mắt.



Cậu có thói quen như vậy đó, mặt thì ưng vậy thôi, chứ trong tâm chả muốn giống mèo thật mà đi liếm bát ăn sạch sành sanh, nhưng lại chẳng có thể cầm giấy ăn mà lau miệng. Cũng may hồi trước khoa tay múa chân một hồi lâu, bà cụ Đào cuối cùng cũng biết được là cậu muốn lau miệng. Vì vậy mỗi lần ăn xong, bà cụ sẽ giúp cậu lau khô miệng. Nhưng mà lúc ăn nó cứ dính dính ở miệng khó chịu thế nào ấy.



Mèo cũng phải có lúc thôi chứ.



Làm mèo thì phải ăn cá, nhưng cậu thì không, hơn nữa không phải muốn cậu ăn gì thì cậu sẽ ăn đó.



Làm mèo thì không phải lúc nào cũng vật người

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-meo-gap-cho/3100488/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Mèo Gặp Chó
Chương 3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.