Khi đến cửa phòng khách, Avery lên tiếng.
- Em sẽ đưa anh về phòng. Sau đó em có thể quay lại đây nghỉ ngơi. Em sẽ ở lại với anh sau khi thức dậy.
- Anh cũng mệt. – Elliot vào phòng và nói.
Avery sửng sốt.
- Anh chưa ăn gì cả! Anh nên đi ăn đi.
- Bỏ đi. Nghỉ ngơi đi.
Làm sao Avery có thể bỏ qua chuyện này được? Cô không thấy thoải mái khi để anh c.h.ế.t đói vào đúng ngày sinh nhật của anh. Cô vội vã quay lại phòng riêng để lấy cho Elliot thứ gì đó để ăn. Mọi người trong phòng đều vui vẻ giúp cô.
- Lấy thêm thịt đi, cô Tate! Cô phải đảm bảo là anh ấy ăn hết! Anh ấy sụt cân quá nhiều.
- Chúng tôi sẽ để cô lo ông chủ, cô Tate! Chăm sóc anh ấy giúp chúng tôi nhé!
- Ăn xong thì nghỉ ngơi đi, cô Tate. Chúng tôi sẽ không làm phiền cô đâu!
Avery rời khỏi phòng với đôi má ửng hồng và trở lại phòng khách với một khay đồ ăn.
Elliot đang nhắn tin cho ai đó.
Avery đặt khay đồ ăn trước mặt anh.
- Anh không muốn cởi áo len ra sao? Trông anh có vẻ đang đổ mồ hôi. Lẽ ra em không nên dùng sợi len dày như vậy. - Cô nói.
Elliot đặt điện thoại xuống, rồi cởi áo len ra.
- Anh có thể dùng nó làm áo khoác. – Anh nói.
Avery lấy áo len từ tay anh và treo vào tủ.
- Em có một đống đồ ăn cho anh. Ăn nhiều nhất có thể nhé. – Cô nói.
Sau đó, cô ngồi xuống giường và nhìn tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-mat-anh-ay-mo-ra/4803233/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.