- Anh không nghĩ lý do Elliot không gặp Avery là vì anh ấy buồn… Vệ sĩ của anh ấy nói với anh rằng khuôn mặt anh ấy đầy vết xước do ngã. Anh nghi ngờ một người kiêu hãnh như anh ấy sẽ muốn bất kỳ ai nhìn thấy anh ấy trong tình trạng đó. - Jun nói.
- Thì ra là vậy! Em phải nói với Avery trước khi cô ấy nghĩ quá nhiều. - Tammy nói, rồi gửi cho Avery một tin nhắn kể cho cô ấy nghe những gì cô vừa nghe từ Jun.
Avery chỉ trả lời bằng một biểu tượng cảm xúc mỉm cười.
Tammy: (Sinh nhật Elliot sẽ đến trong vài tuần nữa. Cậu đã nghĩ ra sẽ tặng gì cho anh ấy chưa?)
Avery: (Chưa. Tớ không biết nên tặng gì cho anh ấy.)
Tammy: (Trời lạnh rồi, cậu nên thử đan cho anh ấy một chiếc áo len!)
Avery: (Cậu nghiêm túc đấy à? Ai còn mặc áo len đan nữa chứ?!)
Tammy: (Cứ làm đi. Đàn ông thích những thứ như thế.)
Avery: (Vấn đề là, tớ chẳng biết gì về đan!)
Tammy: (Những người bán len sẽ dạy cậu! Hoặc cậu có thể tìm hướng dẫn trực tuyến. Cậu là một cô gái thông minh. Cậu sẽ tìm ra cách thôi!)
Avery: (Tại sao cậu lại khăng khăng bắt tớ đan cho anh ấy một chiếc áo len?)
Tammy: (Bởi vì đàn ông luôn thích những thứ đó! Jun nói với tớ rằng anh ấy vẫn không thể quên mối tình đầu của mình vì cô ấy đã đan cho anh ấy một chiếc áo len. Anh ấy đã giữ nó suốt thời gian qua… Điều đó khiến tớ phát điên, nhưng tớ từ chối tự đan cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-mat-anh-ay-mo-ra/4803225/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.