Avery nhốt mình trong thư viện tại Đại học Avonsville sau khi ăn tối trong khuôn viên trường.
Một tiếng reo hò bất ngờ khiến cô rời mắt khỏi cuốn sách.
- Tuyết rơi kìa! Đây là trận tuyết đầu tiên trong năm! Nhìn kìa, tuyết rơi ngày một dày hơn! Chúng ta ra ngoài chơi nhé!
- Được thôi! Mình muốn chụp vài bức ảnh!
Một nửa số người trong thư viện đã rời đi.
Avery bước đến cửa sổ và nhìn ra những bông tuyết nhẹ nhàng rơi xuống từ bầu trời.
Đó là một cảnh tượng tuyệt đẹp.
Chẳng trách có câu nói rằng bạn chắc chắn sẽ thành công nếu bạn rủ ai đó đi chơi trong trận tuyết đầu tiên.
Rốt cuộc thì những thứ đẹp đẽ cũng khiến mọi người vui vẻ.
- Điện thoại của bạn reo kìa! - Có người nói khi họ đến sau lưng Avery và vỗ nhẹ vào vai cô.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi người nếu theo đọc truyện em thì xin hãy chỉ đọc ở web Monkeyd (truyentop.net) nhé ạ, đừng đọc ở các trang web ăn cắp truyện em để em có động lực ra chương nhanh ạ.]
Cô thoát khỏi cơn choáng váng và nói.
- Ồ, cảm ơn bạn!
Sau đó, cô khập khiễng trở lại chỗ ngồi của mình.
Avery đã không đến bệnh viện để điều trị chân cho đến tận rất lâu sau đó.
Vết sưng quá lớn đến nỗi phải mất một thời gian để lành lại. Mặc dù vậy, không có gì ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của cô.
Cô nhấc điện thoại lên và trả lời cuộc gọi.
Sau khi nghe người ở đầu dây bên kia nói, mắt Avery sáng lên và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-mat-anh-ay-mo-ra/4803224/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.