Trong phòng học, cánh quạt điện chuyển động không ngừng khiến Tống Giai Nam không khỏi phiền muộn trong lòng, ký hiệu toán học dưới ngòi bút cứ dao động như biến thành những nốt nhạc nghịch ngợm, chúng cứ không an phận mà nhảy múa, cô cảm thấy hoa mắt, văng vẳng bên tai vẫn là ca khúc đáng ghét nào đó, xua cỡ nào cũng không đi.
Lớp học yên tĩnh bỗng nhiên được một tiếng “phát biểu” cắt đứt dòng suy nghĩ của mọi người, giọng nói rất nhẹ, rất trầm, tuy nhiên nó như một thanh âm quỷ dị xuyên qua lỗ tai của Tống Giai Nam, nó chứa một chút ưu buồn, nhưng lại cho người khác một cảm giác an tâm không nói thành lời, cô ngẩng đầu, nghe thấy nam sinh phía trước hỏi: “Thưa thầy, em muốn mượn một cây thước.”
Vị giám thị đi đến từ phía sau, thuận tay cầm cây thước của Tống Giai Nam lên, đưa cho cậu ấy, Tống Giai Nam bất ngờ, sau đó lại cúi đầu vẽ vẽ trên giấy nháp, nhưng tâm trạng lại đặt vào người đang ngồi phía trước.
Chỉ một lát sau, cây thước đã được trả về chỗ cũ, âm thanh của nhựa ma sát trên bàn gỗ kéo suy nghĩ của Tống Giai Nam trở lại, mà ngón tay thon dài kia cũng vừa rút về, thứ cô có thể nhìn thấy chẳng qua cũng chỉ là bóng lưng mà thôi.
Cô cầm cây thước lên, hít một hơi thật sâu, vùi đầu bắt đầu chăm chú giải đề toán.
Cuối cùng, đề bài thứ hai đúng là đòn sát thủ của giáo viên, Tống Giai Nam không biết nên làm gì đành gục mặt trên bàn căm hận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-luot-qua-nhau-thoi-sach/135070/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.