Trình Dục Bân và Trình Dục Kỳ tuy rằng ngủ giường lạ, nhưng lại phá lệ ngủ ngon giấc. Đợi đến sáng hôm sau cả hai tỉnh dậy, mưa bên ngoài cũng sớm đã tạnh. Sau cơn mưa trời lại sáng, bầu trời hôm nay đặc biệt trong lành, tia nắng sớm ấm áp chiếu xuống đất trời.
Trình Dục Kỳ mang Trình Dục Bân đi dùng bữa sáng, sau đó mới đưa y về nhà, còn bản thân thì tiếp tục quay về công ty làm việc.
Lại tiếp nối một ngày dài nhàm chán ở nhà, Trình Dục Bân đương nhiên sẽ không chịu ngồi yên một chỗ. Y gọi điện thoại hẹn đám bạn buổi tối sẽ đi bar, chỉ là ngoài dự đoán, ai cũng đều bận.
Trình Dục Bân hậm hực tắt điện thoại, nghĩ nghĩ một lúc, y rốt cục nhớ tới Lâm Linh. Dù sao con mồi còn chưa thu được tới tay, là một kẻ đi săn chuyên nghiệp, y đâu thể dễ dàng buông tha như vậy?
Nhưng mà, Lâm Linh ngày nào cũng đi làm thêm, lúc làm việc chắc chắn sẽ không có thời gian để tâm tới y. Trình Dục Bân nghĩ một chút, lại lấy di động gọi cho một dãy số lạ.
"Tôi cần lịch trình làm thêm của một người, thông tin tôi đã chuyển cho anh. Tiền thù lao đã thanh toán một nửa, nửa còn lại xong việc tôi sẽ trả luôn". Trình Dục Bân đem ảnh chụp cùng một số thông tin cơ bản của Lâm Linh giao cho một tay chuyên nghiệp xử lí.
Theo đuổi một người chính là hao tâm tốn sức như vậy, đối với những kẻ có tiền càng là vung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ke-di-san-lai-tro-thanh-con-moi/2436718/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.