Chương trước
Chương sau
Tiểu Tân: đại thúc, thời đại này mà nói những lời như vậy là phải cẩn thận a, bằng không thực dễ dàng bị đập nga! >_<

Huy Hiệu Đảng: Hả? Ký hiệu kia của cậu là tức giận sao? Thật hình tượng! Dạy cho tôi với được không?

Tiểu Tân: … Đại thúc, ngài ––– năm nay bao nhiêu tuổi a?

Huy Hiệu Đảng: ngại quá, số tuổi của tôi có hơi lớn một chút. Ha hả.

Tiểu Tân: bye bye.

Huy Hiệu Đảng: không, là hơi lớn một chút thôi, tôi tự biết bản thân mình.

Tiểu Tân: muốn xỉu quá~~ ý tứ của tôi là tạm biệt a a a a a a ~~~ >_<

Huy Hiệu Đảng: Vì sao lại không gặp a, cậu bề bộn nhiều việc sao? Bộ dáng tức giận của cậu thật sự rất có hình tượng a, >_< có phải như vậy không?



Huy Hiệu Đảng: Tiểu Tân? Sao cậu lại không nói?

Huy Hiệu Đảng: Tiểu Tân? Tiểu Tân?

Tiểu Tân: đủ rồi đủ rồi!! Chú muốn thế nào a a a a a a a a ~~~

Huy Hiệu Đảng: tôi hình như có thể nghe thấy tiếng thét chói tai của cậu…

Tiểu Tân: tôi chính là đang thét chói tai a a a a a a ~~~ chúng ta có sự khác nhau a!! Sự khác nhau ít nhất là 30 năm a a a a a a ~~

Huy Hiệu Đảng: “Chúng ta” là cái ý tứ gì hả?

Tiểu Tân:… Đại thúc, chú đi tìm người khác nói chuyện đi, tui là thiếu niên bất lương, sẽ dạy hư đồ cổ mới đào được như chú a ~~

Huy Hiệu Đảng: ha hả, nói chuyện phiếm với cậu rất vui vẻ a, tôi out trước, gặp lại sau.



Tiểu Tân liên tục trôi giữa cơn giận ~~~~~~

Huy Hiệu Đảng: xin chào Tiểu Tân!

Huy Hiệu Đảng: Tiểu Tân? Cậu có thấy tôi đang call cậu không?

Huy Hiệu Đảng: Tiểu Tân… (tự động hồi phục ing~~)

Tiểu Tân: được rồi được rồi, MSN của tôi đều bị chú bắn phá rồi. Có cái gì thì mau nói có cái rắm gì thì mau phóng!! TTTTT~~

Huy Hiệu Đảng: “TTTTT” là có ý gì a?

Tiểu Tân: trời ạ a a a!! Tôi không nói gì!! Tôi thừa nhận tôi sai lầm rồi!! Tôi cái gì cũng đếch nói!!

Huy Hiệu Đảng: Tiểu Tân, cậu đừng khẩn trương, tôi so với cậu còn khẩn trương hơn. “Đếch” là có ý gì a?

Tiểu Tân: *_*~~~~~

Huy Hiệu Đảng: biểu tình này không tồi nha. Tôi cũng làm! *__* ha hả, tỏ vẻ tôi so với cậu còn muốn xỉu hơn…

Tiểu Tân: đại thúc, như vầy đi, chú muốn nói với tôi cái gì cũng được. Nhưng vì bồi thường tế bào não đã chết cùng tổn thất tinh thần của tôi, tôi yêu cầu chú trả tiền!! Một vấn đề một khối tiền!!

Huy Hiệu Đảng: cậu đây là ám chỉ chúng ta có thể gặp mặt sao (trong hưng phấn…)? Tôi chưa từng gặp qua bạn trên mạng nha!

Tiểu Tân: tui đá! Tui đạp!! Tui không thích đi thăm nhà bảo tàng lịch sử!! >_<

Huy Hiệu Đảng: ha hả, Tiểu Tân, nói chuyện với cậu thật thú vị a, tôi cảm thấy cậu nhất định là một người rất đáng yêu.

Tiểu Tân ngơ ngác nhìn màn hình.

Cậu nhất định là một người rất đáng yêu –––

Không phải. Đáng yêu chính là Tiểu Tân, không phải bản thân mình.

Internet là cái gì? Internet chính là công cụ dùng để trốn tránh sự thật.

Cho nên người không biểu hiện tốt trong cuộc sống, thường thường có vẻ điên khi ở trên mạng.

Huy Hiệu Đảng: tôi lại học được một cái biểu tình ––– ^_^, cái này được không?

Tiểu Tân: đại thúc, chú bao nhiêu tuổi rồi, cười như vậy không sợ nếp nhăn trên mặt đều rơi xuống sao??

Huy Hiệu Đảng: sẽ không a, cười một cái trẻ hơn mười tuổi nha ^_^, Tiểu Tân, tôi phát hiện cậu tuy rằng thực hoạt bát, nhưng rất ít khi làm mặt cười.



Phải không? Hoá ra internet không thể hoàn toàn thay đổi nội tâm của con người. Giả dù sao cũng chỉ là giả.

Huy Hiệu Đảng: Tiểu Tân? Sao cậu lại không nói? >>__<<, nhìn mắt hai mí của tôi – –

Tiểu Tân: phun ~~ được rồi, đừng học tui, nói chuyện của chú đi, vì sao chú lại dùng ID này?

Huy Hiệu Đảng: bởi vì tôi trải qua thời đại kia a, lúc tôi bắt chước cậu lớn lên, đem những năm tuổi hoa dâng hiến cho lá cờ đỏ bay phấp phới.

Tiểu Tân: chú sẽ không phải là hồng vệ binh chứ? Cá lượn ~~

Huy Hiệu Đảng: “Cá lượn” là có ý gì?

Tiểu Tân:… Thượng đế a tha con đi a a a a a a ~~~

Huy Hiệu Đảng: Tiểu Tân cậu lại bắt đầu kích động. Thượng đế là tín ngưỡng của cậu sao?

Tiểu Tân: tín ngưỡng là cái thứ quái quỉ gì? Tui đếch nhận cũng đếch có lý tưởng vĩ đại.

Huy Hiệu Đảng: … Toàn… Toàn bộ… Nhìn không hiểu…

Tiểu Tân: vậy tín ngưỡng của chú là cái gì? Không cần nói cho tôi biết là Mao Chủ Tịch… Rùng mình ing~

Huy Hiệu Đảng: ha hả, tiếng Anh cũng được dùng ^_^. Tôi mới không muốn sùng bái cá nhân đâu, cậu đừng quá coi thường tôi!

Tiểu Tân: tò mò ––– đó là con tôm?

Huy Hiệu Đảng: con tôm?

Tiểu Tân: cái gì chứ!!!!!! A a a a a a a a ~~~ lượn đi ing~~

Huy Hiệu Đảng: xin lỗi, tôi không quá thích ứng những ngôn ngữ mới của các cậu, nhưng tôi rất muốn học. ^_^

Tiểu Tân: nói mau!! Bằng không tui cắn chú!! Hanh hanh ~~

Huy Hiệu Đảng: Tiểu Tân a, cậu chính là có nhiều ảo tưởng không thực tế như vậy…

Huy Hiệu Đảng: (ưỡn ngực! Ngẩng đầu) nghe cho kỹ, tín ngưỡng của tôi chính là ––– vì sự nghiệp chủ nghĩa Cộng Sản mà phấn đấu!!

Tiểu Tân: ngã ~~

Tiểu Tân: đại thúc, chú đùa không phải bình thường a ^0^ ha ha ha ha ha ha ha!!!!

Huy Hiệu Đảng: có sao không? Nhưng tôi thật sự nghĩ như vậy a. Nhưng mà Tiểu Tân cậu cười, cậu cười thật sinh động nga.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.