Tiểu Tân: đại thúc, thời đại này mà nói những lời như vậy là phải cẩn thận a, bằng không thực dễ dàng bị đập nga! >_<
Huy Hiệu Đảng: Hả? Ký hiệu kia của cậu là tức giận sao? Thật hình tượng! Dạy cho tôi với được không?
Tiểu Tân: … Đại thúc, ngài ––– năm nay bao nhiêu tuổi a?
Huy Hiệu Đảng: ngại quá, số tuổi của tôi có hơi lớn một chút. Ha hả.
Tiểu Tân: bye bye.
Huy Hiệu Đảng: không, là hơi lớn một chút thôi, tôi tự biết bản thân mình.
Tiểu Tân: muốn xỉu quá~~ ý tứ của tôi là tạm biệt a a a a a a ~~~ >_<
Huy Hiệu Đảng: Vì sao lại không gặp a, cậu bề bộn nhiều việc sao? Bộ dáng tức giận của cậu thật sự rất có hình tượng a, >_< có phải như vậy không?
…
Huy Hiệu Đảng: Tiểu Tân? Sao cậu lại không nói?
Huy Hiệu Đảng: Tiểu Tân? Tiểu Tân?
Tiểu Tân: đủ rồi đủ rồi!! Chú muốn thế nào a a a a a a a a ~~~
Huy Hiệu Đảng: tôi hình như có thể nghe thấy tiếng thét chói tai của cậu…
Tiểu Tân: tôi chính là đang thét chói tai a a a a a a ~~~ chúng ta có sự khác nhau a!! Sự khác nhau ít nhất là 30 năm a a a a a a ~~
Huy Hiệu Đảng: “Chúng ta” là cái ý tứ gì hả?
Tiểu Tân:… Đại thúc, chú đi tìm người khác nói chuyện đi, tui là thiếu niên bất lương, sẽ dạy hư đồ cổ mới đào được như chú a ~~
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-huy-hieu-dang-gap-tieu-tan/2377070/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.