Sau khi bị lễ tân giữ chân hơn nửa tiếng, Chu Mạn Mạn cuối cùng cũng được phép lên gặp Diệp Thành. Vừa bước ra khỏi thang máy, cô ta đã hằn học hỏi thư ký: "Hôm nay giám đốc của cô có cuộc họp sao?" Giọng điệu của cô ta thể hiện rõ sự sốt ruột và khó chịu vì phải đợi lâu như vậy.
Mi tâm của Thư ký Lục thoáng chốc nhíu lại, cô nhìn người phụ nữ trước mặt bằng ánh mắt không hề thiện cảm. Cô ta là ai mà dám hỏi mình bằng giọng điệu như vậy? Tưởng mình là vợ sếp chắc! Mà sếp thì có vợ có con rồi! Đồ bít cửa...
Nghĩ như vậy nhưng Lục Yên vẫn phải giữ thái độ chuyên nghiệp của mình, cô mỉm cười ẩn ý nhìn về hướng phòng làm việc, nhẹ giọng nói: "Giám đốc hôm nay không có lịch họp!"
Ánh mắt của Lục Yên khiến Chu Mạn Mạn cảm thấy bất an. Lẽ nào còn có người khác ở trong văn phòng sao? Hình bóng của Lâm Hi Nghiên chợt hiện lên trong đầu cô ta.
Chu Mạn Mạn còn chưa kịp định thần, cánh cửa trước mặt đã bật mở. Lục Yên đứng ngay đó, mỉm cười, đưa tay lịch sự mời cô ta vào trong.
Chu Mạn Mạn nhíu mày, ngờ vực bước vào phòng làm việc của Diệp Thành. Khi nhìn thấy người đàn ông trước mặt đang ôm một bé gái trong lòng, cô ta vừa thở phào nhẹ nhõm, vừa cảm thấy không vừa mắt, trên môi nở một nụ cười gượng gạo, giọng nói lại ngọt lịm như mật:
"Hôm nay cậu đưa theo con gái cùng đi làm à?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hon-nhan-chung-ta-ket-thuc/3744706/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.