Trời vừa tờ mờ sáng, Diệp Thành lờ mờ tỉnh giấc, ánh sáng chiếu rọi vào căn phòng, làm lộ rõ gương mặt của người con gái đang vùi đầu vào ngực mình. Anh giật mình ngồi bật dậy, tim đập thình thịch. Mồ hôi lạnh túa ra, anh cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra. Những hình ảnh vụn vặt hiện lên trong đầu, khiến anh không khỏi bàng hoàng, hoảng loạn. Tại sao lại là em ấy? Tại sao giữa biết bao nhiêu người, lại là Lâm Hi Nghiên?
Diệp Thành cắn răng, mu bàn tay miết mạnh từ sống mũi lên đỉnh đầu, cố gắng trấn tĩnh bản thân mình. Đêm qua, lúc anh không kiềm chế được mà cưỡng hôn cô. Nếu như Lâm Hi Nghiên cản anh lại mọi chuyện cũng không thành ra thế này! Thậm chí, Diệp Thành còn có thể nhớ rõ hình ảnh người con gái nhu tình, áp sát vào người mình, những ngón tay thon dài vụng về, gỡ phăng từng cúc áo. Anh không hiểu tại sao cô không những không từ chối, còn chủ động đáp lại không chút do dự. Những điều này vượt quá sức tưởng tượng của anh đối với người con gái kín kẽ, điềm đạm như Lâm Hi Nghiên.
Bàn tay nhỏ bé của người con gái siết chặt lấy góc chăn dày, mi mắt khép hờ, không dám đối diện với đôi mắt sâu thằm đang nhìn chằm chằm mình. Lâm Hi Nghiên thật sự không biết trả lời câu hỏi Diệp Thành như thế nào!
Người đàn ông mình yêu chủ động hôn mình, giấc mơ tưởng chừng sẽ không bao giờ trở thành sự thật lại đang hiện hữu ngay trước mắt, làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hon-nhan-chung-ta-ket-thuc/3739487/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.