Ryan đang lái ca nô ra giữa biển, không khí thật thoải mái và mát mẻ. Yun nhắm mắt lại để cảm giác gió biển mang lại. Ryan dừng ca nô lại và đứng lên, Yun cũng mở mắt ra nhìn anh
‘‘Sao anh lại nhìn tôi’’ cô ngạc nhiên khi thấy Ryan nhìn mình
‘‘Nhìn em rất đẹp’’ Ryan mỉm cười nhìn cô, anh đưa hai tay đỡ cô đứng dậy
‘‘Anh hay đến đây sao?’’ cô nhìn xung quanh
‘‘Lúc trước khi sống ở đảo, phải nói là ngày nào cũng đến. Thỉnh thoảng thì lái du thuyền hoặc chèo thuyền ra ngắm lân quang nước vào buổi tối ’’
‘‘Nhìn anh rất thích biển’’
‘‘Anh nghĩ em cũng vậy. Nhớ lần đầu tiên chúng ta cũng gặp nhau tại biển, lần thứ hai cũng tại biển. Có vẻ đây là duyên phận’’ Ryan nhìn cô
‘‘Còn tôi thì không tin vào nó’’ cô dang hai tay để cảm nhận cảm giác dễ chịu này
‘‘Cùng la lên đi. Rất thoải mái đó’’ cô nhìn Ryan rồi đưa hai tay lên miệng
Một tiếng hét thật to vang lên ‘‘A…A…A’’
Ryan nhìn cô rồi cũng bắt chước làm theo
Cả hai cùng nhau la lên để giải tỏa áp lực
‘‘A………………………’’
Cô hít một hơi sâu rồi quay lại nhìn Ryan vẫn đang cố hết sức hét. Cô mỉm cười khi thấy bộ dạng anh giống đứa trẻ lên ba vậy. Ryan cảm giác như chỉ còn một mình hét, nên ngưng và quay lại thì bắt gặp nụ cười thoải mái và đùa giỡn của cô
‘‘Sao em cười?’’
‘‘Anh không biết sao? Trông anh cứ như con nít vậy” cô mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoang-tu-yeu/1916411/chuong-11-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.