Sau khi cô và Ryan đi ăn về thì hai người đã gần gũi với nhau hơn lúc trước. Cả hai trò chuyện rất vui vẻ và cười đùa rất thoải mái
‘‘Tôi không ngờ anh lại ăn nó đấy?’’ Yun vui vẻ nhìn Ryan khiến anh cũng vui theo, thấy cô cười là điều mà anh mong muốn nhất từ trước đến giờ vì từ khi cô và anh trở về Mĩ, cô chưa bao giờ cười với anh lần nào cả
‘‘Nếu để được nhìn thấy em cười thì anh ngày nào cũng ăn’’ Ryan nhìn cô trông rất nghiêm túc. Lời nói của anh khiến cô đứng như tượng
‘‘Yun, em sao vậy?’’ thấy cô đột nhiên im lặng, Ryan trở nên lo lắng
‘‘Không sao cả’’ cô tiếp tục bước đi, Ryan cũng đi theo đến khi về tới trước sân. Kun chạy ra hỏi thăm
‘‘Chị không sao chứ?’’
‘‘Chị không sao? Anh ấy về chưa?’’ cô lập tức nhớ đến Kai nên hỏi Kun
‘‘Rồi.’’
‘‘Vậy tốt rồi’’ cô thở phào nhẹ nhõm khi biết Kai đã về, cô quên mất là Kai đã đi mua nước cho mình và đợi cô ở đó
‘‘Anh Alex đã quay lại công ty rồi. Anh ấy đưa chị chìa khóa xe motor’’ Kun móc chiếc chìa khóa trong túi áo ra đưa cho Yun. Yun nhận lấy rồi quay sang Ryan
‘‘Đây là xe của anh mới gửi qua’’ Yun trao trả chiếc chìa khóa lại cho chủ nhân của nó
‘‘Để em dẫn anh chị đi xem’’ Kun nhìn hai người họ mỉm cười. Lúc trước thấy cô ở bên cạnh Ryan, cậu có chút khó chịu nhưng khi đã hiểu mọi việc, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoang-tu-yeu/1916409/chuong-11-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.