"Kim tiểu thư, cô nói như vậy đổ tiếng ác cho tôi quá! Một gia chủ của gia tộc nhỏ như tôi sao dám ghét bỏ cô được chứ. Tôi chỉ là không thích người khác cứ gặp là lại chạy tới ôm chặt lấy cánh tay tôi như vậy thôi. Còn nữa, hi vọng Kim tiểu thư đừng một tiếng chị Sở Tuyên, hai tiếng chị Sở Tuyên, tôi không dám nhận đâu. Tuổi của tôi còn nhỏ hơn cô tới bốn tuổi, mấy ngày trước cô mới sinh nhật tuổi hai lăm xong, đừng nói là quên rồi đấy?"
Tử Sở Tuyên khẽ cười, đôi mắt cong lên, trong ánh mắt mờ mịt không rõ. Kim Như Thuần nhìn vào mắt Tử Sở Tuyên, cơ thể nhất thời cứng đờ.
Sao cứ cảm thấy ánh mắt kia thật lạnh như đang nhìn vật chết? Là nhầm đi?
Kim Như Thuần nhanh chóng lấy lại tinh thần, ngượng ngùng nói.
"Xin lỗi, tôi chỉ là cảm thấy cô thực thân thiết nên mới muốn lại gần nhưng xem ra là khiến cô khó chịu rồi!"
"Hóa ra là như vậy. Tôi còn tưởng là do tính tình Kim tiểu thư hướng ngoại, gặp ai cũng nhiệt tình như vậy, động một chút liền tới ôm, xem ra là tôi đã lầm!"
"Tử Sở Tuyên, cô!"
Tử Sở Tuyên càng nói càng cười tươi như hoa. Sắc mặt Kim Như Thuần thoáng chốc đỏ lên, nhất thời không nói được gì.
Tử Sở Tuyên nói như vậy không khác nào là đang nói cô giống như mấy gái bán hoa luôn muốn nhào vào người khác. Bản thân là một thiên kim gia giáo, từ nhỏ được hưởng nền giáo dục tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoang-de-xuyen-toi-co-dau-thu-chin-cua-tich-gia/2661495/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.