Tử Sở Tuyên vừa rời khỏi Alva liền lập tức trở về phía Bắc Đế Đô, chính xác hơn là tới khu vực mỏ vàng chuẩn bị khai thác do hai nhà Tử - Tịch hợp tác.
Tử Sở Tuyên lúc tới nơi, ở đây đã có rất nhiều người, trong đó có một nhóm người bị trói lại quỳ dưới đất. Đúng lúc này, hai chiếc xe khác cũng chạy tới, mấy người xuống xe cùng một lúc, đều là người quen cả.
Du Thi Cảnh, Tần Phong và cả Tịch Mặc Thương cũng tới!
"Du Thi Cảnh, ra nhận người quen đi!"
Du Thi Cảnh đi tới trước mặt đám người bị trói đang quỳ kia, sắc mặt không được tốt cho lắm.
"Bọn họ không phải người của tôi!"
"Vậy anh giải thích sao chuyện bọn họ thú nhận? Làm sao tôi biết đó có ai đang nói thật!"
"Đám người này thật sự không phải người của tôi. Cô biết rõ tôi sẽ không lệnh người khác gây bất lợi cho cô!"
"Lão đại, anh rõ ràng sai chúng tôi tới cướp mỏ vàng này, sao bây giờ anh lại tỏ ra không biết gì? Anh không thể bỏ chúng tôi!"
Du Thi Cảnh tức tới bốc khỏi, nhấc chân đạp người vừa nói một cái.
"Mẹ nó, vu khống lão tử thì thôi còn muốn kéo lão tử xuống cùng!"
"Lão đại anh đây là làm mà không dám nhận sao? Anh vì muốn thoát khỏi liên can mà từ bỏ chúng tôi, không sợ những người khác lòng nguội lạnh hay sao?"
Du Thi Cảnh còn muốn tiến lên đạp thêm phát nữa thì bị người khác giữ lại. Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoang-de-xuyen-toi-co-dau-thu-chin-cua-tich-gia/2661491/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.