Thật không ngờ Tần Ngôn như thế lại áp môi đến ngậm lấy nhuỵ hoa trên chóp đỉnh, cơ thể Lăng Nhược Hy khẽ run lên, cảm giác tê tái ập đến khiến cô phát ra âm thanh kiều mị.
"Ưʍ. . ."
Nắm lấy một bên ngực no tròn của đối phương xoa nắn, bên còn lại dùng miệng tham lam liếʍ ʍúŧ như muốn giải toả cơn thèm khát. Chính Tần Ngôn cũng không hiểu sao bản thân lại dâʍ ɖu͙ƈ đến bực này! Càng nhấm nháp nhuỵ hoa kia càng trở nên mẫn cảm, vừa đỏ vừa sưng tấy tăng thêm vài phần kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Đầu óc trống rỗng, Lăng Nhược Hy hoàn toàn không nghĩ được gì khác, cảm giác toàn thân như có một luồn điện xẹt qua, tê tái đến điên dại. Cô, chính là lần đầu mới trải qua cảm giác hoan lạc đến bực này!
"Ah. . . dừng. . . dừng lại. . . chờ chút đã. . . !"
Lấy tay nâng đầu Tần Ngôn rời khỏi ngực mình, Lăng Nhược Hy nhìn rõ trên gương mặt đỏ bừng kia đang nhuốm đầy du͙ƈ vọиɠ. Thời điểm hai tia mắt giao nhau, Lăng Nhược Hy vẫn còn chút thở gấp, vẻ mặt không giấu được sự lúng túng, thoát ra âm thanh mang theo vài tia uỷ khuất: "Không. . . không công bằng chút nào a!"
Câu môi cười, ánh mắt vẫn chuyên chú nhìn Lăng Nhược Hy, Tần Ngôn hỏi lại: "Như thế nào không công bằng?"
"Lần đó. . . không phải cô ngủ say như chết sao? Còn bây giờ tôi lại tỉnh táo như vậy!" Giương lên ánh mắt sáng quắc, Lăng Nhược Hy nói ra hết. .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hai-tong-tai-la-oan-gia/2460631/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.