Lý Ninh Ngọc đã đi một nước cờ hiểm, cô ngàn tính vạn tính cũng không ngờ tới Trương Tam Bắc sẽ mua trúng loại bánh kem quả hạch này. Ăn bánh này vào ắt sẽ bị ngạt thở vì dị ứng; nhưng trực tiếp từ chối thì lại sợ Cố Hiểu Mộng phát hiện. Hất đổ bánh kem tuy rằng nguy hiểm, nhưng chỉ cần động tác phản ứng tự nhiên, nhất định có thể che đậy.
Chỉ có thể trách bản thân quá sơ ý, không dặn dò Trương Tam Bắc kỹ lưỡng, nhưng sai lầm nghiêm trọng hơn cả chính là, ngày trước cô đã phạm vào đại kỵ trong nghề —— Gián điệp không nên bại lộ nhược điểm của bản thân trước bất kỳ ai, vậy mà cô lại thành thật nói ra tiền sử dị ứng của mình cho Cố Hiểu Mộng. Nếu không phải vậy, hôm nay cũng không cần cố tìm cách vứt cái bánh kia.
"Chỉ mong em ấy không sinh nghi." Lý Ninh Ngọc ở trong lòng yên lặng cầu nguyện, ngụy trang của bản thân có thể ung dung lừa gạt đồng nghiệp cũ ở Tiễu Tổng, nhưng muốn lừa gạt Cố Hiểu Mộng, thực sự quá khó.
Hơn một giờ trôi qua, Cố Hiểu Mộng vẫn chưa về. Lý Ninh Ngọc đứng ngồi không yên, cất bước ra khỏi lầu Đông. Trong sân chỉ có vài thuộc hạ đang trực, cầm đầu là Trương Tam Bắc thì đứng cạnh xe hút thuốc. Cô nhìn quanh một vòng, không thấy bóng dáng Cố Hiểu Mộng đâu, việc này khiến trong lòng cô nảy sinh một ý niệm, có chút lo lắng bất an.
"Cố Hiểu Mộng đâu?" Lý Ninh Ngọc đi tới sau lưng Trương Tam Bắc, thanh âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gio-lai-thoi/213103/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.