Cố Hiểu Mộng nằm nghiêng bên dưới ánh đèn đường, dao găm cắm trên lưng, lưỡi dao vẫn còn đang rướm máu ra ngoài. Okamura híp mắt, cẩn thận rút súng ra cầm trong tay, nghiêng người đến gần cô, ngồi xổm xuống kiểm tra thi thể.
Hắn mới thò qua hai ngón tay, liền nhìn thấy bụi bặm phía trước mũi miệng Cố Hiểu Mộng thoáng di động. Không ổn! Có bẫy! Nhưng Okamura còn chưa kịp làm ra phản ứng gì, sau ót đã bị một vật thể cứng rắn lạnh băng dí sát vào.
"Bỏ súng xuống." Lý Ninh Ngọc đứng ở sau lưng hắn, lạnh lùng cao ngạo ra lệnh. Đạn đã lên nòng, chỉ trong chớp mắt là có thể lấy mạng hắn, cô đương nhiên muốn lập tức một phát kết liễu tên quỷ tử này, nhưng bây giờ còn chưa được.
"Tôi biết ngay mà!" Okamura tự giễu cười phá lên, chậm rãi buông súng trong tay, giơ hai tay lên, vẫn duy trì tư thế nửa ngồi xổm không dám nhúc nhích, muộn màng lẩm bẩm, "Cô quả nhiên là kẻ phản bội..."
Lý Ninh Ngọc đá súng của hắn vào tay Cố Hiểu Mộng. Người vừa rồi còn giống như đã chết tức khắc mở một mắt ra, đoạt lấy súng, đỡ cột đèn đứng dậy, tiếp đó hai tay cầm súng, nhắm thẳng vào đầu Okamura.
Con dao trên lưng rơi xuống theo động tác của cô, Cố Hiểu Mộng đau đến hít một hơi khí lạnh, nhưng không phải do dao đâm bị thương, mà là bị mũi dao cấn đến.
Trước đó lúc đến chỗ bác sĩ hỏi thăm bệnh tình, cô đã trộm lấy đi một cuộn băng vải, ở phòng vệ sinh đem hai đồng tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gio-lai-thoi/1187094/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.