Edit: Bạch Linh
Theo sau Tư Hạ, Lâm Khuyết cũng bị chọc tức mà đi.
Tâm tình của Diệp Oản Oản có chút phức tạp, cô nhìn về phía Tư Dạ Hàn, hỏi: “Mấy buổi tối gần đây anh vẫn luôn ở nhà, là vì muốn dạy bổ túc cho em sao?”
Vừa rồi nghe Lâm Khuyết nói, cô mới nhớ tới, trong khoảng thời gian này Tư Dạ Hàn quả thật luôn về nhà trước tám giờ tối, chưa bao giờ về quá muộn cả.
Tư Dạ Hàn không phủ nhận, ý vị thâm trường mà nhìn cô một cái, “Để tránh có người đối với việc tôi dạy học bất mãn, muốn ngừng đóng học phí.”
“Khụ khụ khụ…” Bị chọc thủng tâm tư, vẻ mặt của Diệp Oản Oản lập tức chột dạ, “Sao… Như thế nào sẽ…l…”
Ngừng đóng học phí gì đó quả thật cô cũng đã từng nghĩ tới…
Điền vào phía nguyện vọng xong, tiếp đó một tuần, toàn bộ tinh thần cùng thể xác của Diệp Oản Oản đều bước vào giai đoạn chạy nước rút trước kì thi.
Đảo mắt một cái đã tới đêm trước khi thi đại học.
Tư Dạ Hàn nằm ở bên cạnh đã ngủ, mà Diệp Oản Oản bởi vì ngày mai phải thi đại học mà khẩn trương quá mức, ở trên giường trằn trọc khó ngủ.
Haiz, bất tri bất giác cô và Tư Dạ Hàn đã ngủ cùng nhau một tháng.
Từ lúc bắt đầu lo lắng đề phòng, đến bây giờ, cô hoàn toàn có thể đem mình trở thành cái ôm gối.
Bởi vì ngủ trong miệng của Tư Dạ Hàn thật sự chính là ngủ, hơn nữa ngủ rất nghiêm túc.
Ngoại trừ việc cô không có thói quen nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-2/548608/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.