Edit: Vân Linh Nhược Vũ.
Trong lúc nhất thời, không khí trong phòng dường như trở nên ngưng trệ, cô và Tư Dạ Hàn phảng phất như trở lại thời điểm kiếp trước.
Đối diện với người trước mắt, sự sợ hãi bẩm sinh bắt đầu xâm chiếm cơ thể cô.
Nhưng vẫn còn may, lúc này một loạt bước chân đi tới phá vỡ tình thế căng thẳng lúc này.
Hứa Dịch mang một nhóm người làm vườn, chăm sóc hoa và công nhân xây dựng tiến vào phòng khách: "Cửu gia, vườn có vấn đề cần tu sửa... Ách..."
Hứa Dịch nói được nửa câu, thấy được cô gái ngồi bên tay trái Tư Dạ Hàn, nhất thời ngây ngẩn. Đám người giúp việc ở đằng sau cũng trố mắt nhìn nhau.
Không chỉ kinh ngạc bởi vì khuôn mặt của cô gái này, mà tất cả mọi người đều biết, ông chủ có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, vô cùng chán ghét con gái.
Trong vòng ba bước xung quanh Tư Dạ Hàn chỉ có một mình Diệp Oản Oản có thể tới gần, những người khác cho dù đẹp như tiên nữ cũng không thể.
Cho nên, cô gái này là ai?
Diệp Oản Oản nhìn Hứa Dịch một chút, lại nhìn nhóm người giúp việc kia, cắn một miếng sủi cảo, nói: "Ài, ngày hôm nay quên không trang điểm nên dọa các người rồi sao?"
Diệp... Diệp Oản Oản?
Nghe được giọng nói quen thuộc này, tất cả mọi người ở đây bao gồm Hứa Dịch đều sợ đến choáng váng.
Vị Diệp tiểu thư xấu xí kia tuy dáng người vô cùng thê thảm, nhưng giọng nói lại rất hay, giống như nước Giang Nam vậy, mềm mại trong suốt, nghe vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-1/219647/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.