Edit: Bạch Linh.
Chung quản gia là tâm phúc của lão phu nhân, đương nhiên cũng biết bệnh lạ của thiếu gia nhà mình, thấy vậy cũng vô cùng kinh ngạc: "Lão phu nhân, chuyện này..."
Lão phu nhân ngạc nhiên không thôi, bước chân chậm lại, thật cẩn thận đi tới trước mặt hai người.
Thấy lão phu nhân tới, Diệp Oản Oản theo bản năng muốn đứng dậy, nhưng vì Tư Dạ Hàn đang dựa vào mình nên không thể đứng lên: "Bà nội"
Thấy cháu trai mình vẫn không có phản ứng, sắc mặt bà vô cùng phức tạp: "Oản Oản, Tiểu Cửu nó..."
Diệp Oản Oản sợ cái tính khó chịu của người này khi gọi anh dậy, vừa rồi đương nhiên không dám gọi anh tỉnh lại, lúc này nhìn thấy lão phu nhân đến đây, mới nhẹ nhàng đẩy đẩy người bên cạnh: "Tư Dạ Hàn, tỉnh tỉnh."
Người đàn ông dựa vào người cô đang ngủ bị đẩy nhẹ một cái, chân mày hơi nhíu lại, khuôn mặt bình tĩnh nhu hòa khi ngủ ban đầu giống như nhiễm phải khói mù, dường như rất bất mãn.
Lão phu nhân nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn, bởi vì quá mức kích động, hơn nửa ngày mới lấy lại tinh thần: "Đừng, Oản Oản, đừng gọi nó dậy, để nó ngủ thêm một lát nữa đi! Đứa nhỏ này ngày thường ngủ quá ít rồi."
Lông mày Tư Dạ Hàn hơi nhíu, Diệp Oản Oản cũng bị dọa sợ tới mức khiến trái tim nhỏ run lên, cô cũng không muốn động tới đại ma đầu nghịch thiên này đâu, nghe thế ngược lại thở phào nhẹ nhõm, theo bản năng giống như lần trước vừa nâng tay lên xoa tóc trấn an Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-1/1129873/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.