Sáng ngày như hai các anh chị trong phòng thí nghiệm tụ tập tán dóc như thường lệ, phát hiện người trao đổi tiến độ dự án với Thời Thần ngày hôm qua hóa ra là Từ Lâm Thanh.
Trình Dục hét lớn một tiếng: “Mẹ nó!”
Đinh Nhất không nhịn được cười: “Trình em, nói thật mỗi lần em thể hiện sự ngạc nhiên đều chứng minh rõ cho anh thấy không có văn hóa thì chỉ có thể dùng “mẹ nó” để bày tỏ thôi.”
Trình Dục căn bản không có tâm trạng phản bác lại lời phàn nàn của Đinh Nhất, cô ấy không kiềm được đắm chìm trong tin tức doạ người kia.
“Có thật không em, sinh viên năm tư của thầy Đoàn thật sự là nam thần của chị á?!”
Thời Thần gật đầu.
Trình Dục buồn bực: “Sao đàn em lại may mắn thế! Trở thành bạn gái tin đồn của Từ Lâm Thanh thì thôi đi, thế mà vẫn có thể ở cùng một phòng với cậu ấy thảo luận tiến độ dự án nữa chứ!”
… Sao lại thành “bạn gái tin đồn” rồi.
Thời Thần yên lặng oán thầm một trận, lại nhớ tới câu hỏi “Trí nhớ cậu tốt thế sao” của Từ Lâm Thanh ngày hôm qua, không khỏi thở dài.
Trình Dục bất mãn: “Bé đàn em! Đây là dịp tốt mà đám nữ sinh trường mình với trường bên cầu mà không được đấy, em ở đây thở dài cái gì!”
Đàn chị nghiên cứu sinh năm ba cũng hứng thú hỏi: “Em gái, cái người Từ Lâm Thanh trong truyền thuyết đó tính khí thế nào? Có hòa đồng không? Đẹp trai như ảnh chụp thật à?”
…Trừ cuộc đối thoại cuối cùng không mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-em-toa-sang/246789/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.