*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Thời Thần đi đưa tài liệu nghìn dặm xa xôi trở về đến Đại học B đã là buổi trưa.
Vừa bước vào phòng thí nghiệm, liền nhìn thấy Diêu Tử Ninh ở vị trí then chốt của cửa phòng thí nghiệm ngẩng đầu lên, thấy người đang đi tới là Thời Thần liền vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ: “Đàn em rốt cuộc cũng về rồi đó hả, nếu em không quay lại có khi bọn chị phải báo cảnh sát tìm người đó.”
Thời Thần: “…..”
Cô ngại ngùng vò đầu bứt tóc: “Em không quen với Đại học Q lắm, không tìm được đường nên hơi trì hoãn thời gian ạ.”
Diêu Tử Ninh tỏ ra vô cùng thông cảm: “Ừ chị cũng đoán thế, dù sao em cũng là đàn em, không bị lạc đường mới là lạ.”
Thời Thần không nói nổi.
Nói thế đúng là không sai, nhưng đàn chị ơi, chị có thể để lại chút mặt mũi cho đàn em thân yêu của mình được không?
Mấy anh chị trong phòng thí nghiệm đều phá lên cười, Thời Thần không biết làm sao.
Được rồi, có thể mang lại cho mọi người chút niềm vui thì cô cũng có giá trị đấy.
Anh cả Đinh Nhất ngồi bên cạnh vị trí đắc địa đứng lên vươn vai, bắt đầu thu dọn đồ đạc: “Đi thôi đàn em, bọn anh đợi em đi ăn trưa đấy.”
Thời Thần mù mờ: “Dạ?”
Diêu Tử Ninh giải thích: “Chiều nay thầy tạm thời có việc phải làm, không ở phòng làm việc nên chúng ta có thể về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-em-toa-sang/246786/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.