Thời Thần từng tưởng tượng vô số lần về cảnh tượng mình gặp lại Trình Sơ sẽ như thế nào.
Có thể là khi Trình Sơ cùng Nhiễm Đinh vừa nói vừa cười đi ngang qua mình, có thể là lúc bắt gặp ở một góc nhà hàng, hoặc là nơi tàu điện ngầm cậu lên tôi xuống lướt qua nhau.
Nhưng cô không ngờ tới lại chạm mặt nhau ở cửa chờ phỏng vấn, hơn nữa sau đó sẽ là tình cảnh hai người cùng vào phỏng vấn.
…Chỉ cần nghĩ đến điều đó, Thời Thần đã cảm thấy mình sắp nghẹt thở.
Đàn chị không nghe thấy tiếng của Thời Thần, khó hiểu ngẩng đầu nhìn về phía Trình Sơ.
Chỉ trong tích tắc, đàn chị mẫn cảm phát hiện ra gương mặt tên đàn em trước giờ luôn kiêu ngạo của mình lại có biểu cảm hoảng hốt hiếm thấy, đôi mắt chăm chú dán chặt vào Thời Thần.
Vô số các loại từ khóa máu chó như “gương vỡ lại lành”, “xa cách lâu ngày mới gặp lại*” hay “đã từng yêu” ngay lập tức nhảy ra trong đầu, đàn chị cố gắng duy trì sư lễ phép nhưng hoàn toàn không kiềm chế được giọng điệu vui vẻ bà tám: “Hai người biết nhau à?”
Thời Thần hơi do dự, sau đó khẽ gật đầu: “Có thể xem là có quen biết ạ.”
*Nguyên văn là “cửu biệt trùng phùng” (久别重逢).
“Ấy,” vừa dứt lời, Thời Thần đã nghe thấy âm thanh mà mình mong nhớ nhiều năm, dùng cái giọng mỉa mai mà cô quen thuộc nhất nói, “Đúng là khó được có ngày giống hôm nay, cô cả Thời lại thừa nhận quen loại người như tôi đấy.”
Thời Thần nghẹn lời.
Loại tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-em-toa-sang/246779/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.