“Thế quái nào mà cậu vẫn bình tĩnh như vậy được nhỉ? Tớ nhìn thấy người nào đang ôm một đống tài liệu là cứ lo sao ấy.” Hứa Vy cũng ôm một tập tài liệu như cô, vừa đi vừa nghía xung quanh, cố gắng nhìn mà không để lộ dấu vết, cuối cùng cô ấy cũng thấy một người có cùng mục đích với mình.
“Vy Vy, cậu thấy anh chàng vừa đi qua có đẹp trai không?”
Hứa Vy gật đầu một cách liều mạng, kích động không ngừng, ngay cả sự lo lắng ban nãy cũng quên đi: “Có nha, tớ phấn khích quá. Cho dù trại hè năm nay tớ không giành được trại viên xuất sắc thì tớ cũng không hối hận đâu!”
Đột nhiên cô ấy phản ứng lại, quay đầu thật nhanh, tóc đuôi ngựa suýt nữa đập vào mặt Thời Thần.
“Không đúng, Thời Thần này, sao cậu biết vừa nãy tớ nhìn anh chàng kia?”
Thời Thần thở dài: “Tớ thấy cậu hận không thể dí cái kính viễn vọng vào mặt người ta ấy chứ.”
“…..” Tí nữa thì Hứa Vy đã cầm tài liệu trong tay cô ấy đập nát đầu Thời Thần.
Sau khi kiềm chế từng tế bào bạo lực đang sôi trào trong máu, Hứa Vy ôm đống tài liệu nặng nề trong tay, thoáng liếc qua cánh tay của Thời Thần. Mảnh mai lại trắng trẻo, cái nắng tháng bảy ở Đế đô chẳng dịu dàng hơn Vũ Hán là bao.
Chuyện là hai người phải đi lấy tài liệu, nhưng không dùng ô mà chỉ bôi mỗi kem chống nắng.
Hứa Vy thấy mình chỉ đi trên đường này thôi mà đã đen đi một vòng, mà Thời Thần người ta vẫn khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-em-toa-sang/246778/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.