Chương trước
Chương sau
13.

Chương trình đang phát sóng trực tiếp.

Trên màn ảnh là người đàn ông mặc một bộ tây trang màu đen, anh tuấn lại đứng đắn.

Cố Kim Nghiễn dựa lưng vào ghế, ánh mắt và thần thái vô cùng thư giãn.

Nhìn thấy anh trong bộ dạng như thế khiến trái tim đang treo lơ lửng của tôi cũng dần được thả lỏng.

Nhưng khi anh cất tiếng nói, tôi không thể cười được nữa.

“Đã từng có nhiều phóng viên hỏi tôi vì sao lại tiến vào ngành giải trí, hôm nay tôi sẽ nói cho các bạn biết nguyên nhân thật sự.”

Anh ngước mắt nhìn thẳng vào ống kính, giọng rất bình tĩnh.

“Năm ấy tốt nghiệp cấp 3, người tôi thích từng nói mẫu người lý tưởng của cô ấy là minh tinh có thể đứng dưới ánh hào quang màn ảnh. Từ khoảnh khắc đó, tôi hạ quyết tâm sẽ đi trên con đường này.

Dường như tôi đang bị chôn chặt tại chỗ, một lúc sau mới lấy lại được tinh thần.

Hóa ra, anh vì tôi mới tiến vào giới giải trí…



“Chờ một chút.” Có phóng viên đột ngột ngắt lời, đưa micro tới trước mắt anh: “Anh nói như vậy không sợ fan hâm mộ thất vọng à?”

“Ước mơ của tôi từ ban đầu vốn không hề to lớn hay xa vời đến mức như thế.” Cố Kim Nghiễn cười một tiếng, ánh mắt trở nên nhu hòa: “Đối với tôi mà nói, đứng ở vị trí này, để cô ấy trông thấy, đó đã là trọn vẹn ý nghĩa.”

“Nếu mà nói đúng ra…”

“Nếu như không có Lâm Mạn của ngày đó, cũng không có Cố Kim Nghiễn của bây giờ.”

“Thậm chí tôi tham gia chương trình giải trí kia cũng vì muốn mượn cơ hội đó đuổi theo cô ấy.”

“Nếu như mọi người có ý kiến nào khác thì vui lòng đến tìm tôi, đừng làm phiền cô ấy.”

“Về phần thích Lâm Mạn, tôi không có cách nào thay đổi, thật xin lỗi.”

Tên ngốc này.

Lời nói bình tĩnh đó vang trong đầu tôi thật lâu. Tôi mím môi, cố gắng lắm mới ngăn được những giọt nước mắt sắp tràn khỏi khóe mắt.

Những lời nói mạnh mẽ của Cố Kim Nghiễn ở buổi họp báo đã nhanh chóng gây chấn động.

Những kẻ phản đối thì rối rít quay lưng thoát fan, hận không thể xé xác anh ra làm trăm mảnh.

Có không ít truyền thông cho rằng sau thời gian khó khăn này thì vị trí đứng đầu của anh sẽ thay đổi.

Nhưng mọi người không ai ngờ, sau khi video phỏng vấn lan truyền trên mạng, lại rất được lòng người qua đường.

Những người thực sự yêu thích anh cũng chọn ở lại, nghiêm túc ủng hộ sự nghiệp của anh.

Trận sóng gió này lắng xuống, Tiết San San vốn ghi hận trong lòng, bỏ tiền mua thủy quân định bôi đen tôi.

Khi tin đó đến tai tôi, tôi chẳng có tí gì hoảng hốt.



Cười chết, cơ bản tôi có gì để bôi đâu trời.

Rất nhanh, mấy blogger rốt rít khóc lóc cầu xin cô trả lại tiền:

[Tìm ba ngày ba đêm, cuối cùng tôi chỉ tìm được một bức hình Lâm Mạn đang ngủ ở phim trường, nhưng theo bạn bè ở trường quay thì đó là cổ đang nằm nghỉ sau khi té bị thương sau phân cảnh đu dây. Tôi không tìm nữa, mệt quá có ai hiểu hong?]

[+1 thím ở trên, mấy hôm trước có người inbox tui yêu cầu tui lên bài chuyện Lâm Mạn trên phim trường toàn phát ngôn ngông cuồng, tôi hừng hừng khí thế mở lên coi, mới phát hiện cái clip đó là cổ ngồi cãi nhau với con chó, giời ơi.]

[Tôi bị buộc phải ngồi nghiên cứu cô ta, mới phát hiện nơi này toàn là tin bá láp ba xàm, rõ ràng đây chính là bảo bối, có thể ca hát nhảy múa, còn biết lái mô tô, thực sự khó có ai không thích.]

[Hơn nữa xem phim cô này diễn tôi mới phát hiện ra Lâm Mạn diễn tốt vờ lờ, xui là không nhận được vai diễn nào tốt cả, cho nên mới không phát hiện ra.]

Mấy lời than vãn của blogger đó nổ ra, không ít người ghét tôi ngày đó đã quay xe, danh tiếng cũng dần trở nên tốt hơn.

Có đánh chết tôi cũng không ngờ được có thể lấy được một vị trí trong giới giải trí một cách công chính liêm minh như thế.

Lại một năm nữa qua đi.

Tôi và Cố Kim Nghiễn đều được mời đi thảm đỏ liên hoan phim.

Tôi dừng lại ký tên trên băng rôn xong, tôi đứng qua một bên chờ anh.

Buổi sáng anh còn bận việc nên đến chậm hơn tôi một chút.

Chiếc maybach đậy ở trước lối vào, một bóng dáng quen thuộc bước xuống xe, nháy mắt toàn bộ phóng viên đều xông tới.

“Này Lâm lão sư, sao miệng anh sưng vậy?”

Anh sải bước đến trước mặt tôi, nụ cười toàn mùi gió xuân thắm tình.

Kể từ khi có thông báo của chương trình, anh chẳng thèm giả bộ gì nữa, ngang nhiên bóp chết cẩu độc thân sạch sành sanh.

“Đương nhiên là lỡ đắc tội với con ong chúa hoang dã, bị đốt cả một đêm.”

Tôi đưa tay thay anh sửa cà vạt, nâng cằm anh ám chỉ:

“Có cần em dạy nó một bài học không, ông xã.”

Đây cũng là lần đầu tiên trước mặt mọi người tôi gọi anh như vậy.

Đáy mắt anh toát lên một ngọn lửa rực cháy, chợt xoay người kéo tay tôi ra khỏi ống kính phóng viên.

“Này Cố Kim Nghiễn.” Tôi chọc anh: “Anh có biết mỗi khi anh xấu hổ thì tai anh đều đỏ hết lên không?”

“BIết—”

Anh giả bộ tức giận, đẩy cánh cửa phòng khách ra, đẩy tôi vào một góc, cổ họng phát ra tiếng cười cưng chìu nhưng đầy mãnh liệt.

“Suỵt…”

“Bây giờ, ông xã đang muốn thực hiện đặc quyền của mình.”

HOÀN
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.