Cơm tối đã ăn được một nửa, Trần Nghiêm cuối cùng cũng nhịn không được, quay trở lại chuẩn bị hỏi Phương Sam cho rõ ràng.
"Chọn phi cho ai..." Nghe thấy vấn đề của hắn, ngón tay của Phương Sam gõ lên đùi hai cái, chậm rãi nở một nụ cười: "Tướng quân nghĩ thế nào?"
Dâm loạn hậu cung là vấn đề lo lắng của mỗi đế vương từ xưa đến nay, sở dĩ thái giám phải tịnh thân cũng là vì để ngăn chặn khả năng này. Thê thiếp ngoại tình không đáng sợ, đáng sợ nhất chính là làm lẫn lộn huyết mạch của hoàng thất.
"Mặc dù giữa ngươi và thái tử có sự gắn bó lợi ích sâu sắc, nhưng nếu ngươi động tâm đối với chuyện này, sợ rằng điện hạ cũng sẽ không tha cho ngươi".
Phương Sam đầy ẩn ý nói: "Đừng nói lời quá chắc chắn".
Trần Nghiêm luôn cẩn thận trên triều đình, không muốn vì chuyện này mà bị lôi xuống nước, hắn ngồi xuống trước mặt Phương Sam, giọng nói lạnh lùng hơn hẳn: "Ngươi dựa vào đâu mà cho rằng thái tử nhất định sẽ bảo vệ ngươi?"
Phương Sam đáp chắc nịch: "Bởi vì hắn yêu ta".
"..."
Năm chữ ngắn gọn, chấm dứt cuộc trò chuyện.
Trần Nghiêm từ tận đáy lòng mong muốn được trở lại chiến trường, thật sâu cảm thấy nếu tiếp tục ở chung với Trương thái y thêm nữa, hoặc là bị ép đến điên, hoặc là sẽ bị đồng hóa.
"Việc tốt sắp thành". Trước khi Trần Nghiêm rời đi, Phương Sam nheo mắt cười, lấy trà thay rượu: "Hi vọng ta và tướng quân đều có được kết quả như mong muốn".
Bước chân của Trần Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3958016/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.