Phụ nữ một khi đã bắt đầu quyết tâm, thì đàn ông chẳng có phần gì nữa.
Nói thí dụ như bây giờ, Lưu Văn Tĩnh vừa mở miệng, tâm tư của các quý nữ cũng bắt đầu sôi động. E sợ Lưu Văn Tĩnh sẽ gây ấn tượng cho thái tử trước, thiếu nữ đánh đàn vừa rồi cũng duyên dáng đứng lên nhìn về phía Nguỵ Tô Thận: "Nếu điện hạ không chê, có thể dùng đàn Minh Nguyệt để biểu diễn".
Trong lòng Lưu Văn Tĩnh thầm rủa, chiêu quyến rũ người này quá thấp hèn rồi, mùi hương trên người cô gái đó cách xa một đoạn cũng có thể ngửi thấy, chẳng phải là một kiểu quyến rũ trắng trợn khác nữa sao?
Nhưng mà đàn ông lại rất thích kiểu này, quyến rũ lộ liễu bọn họ cảm thấy là lỗ mãng, nhưng lại thích cách mượn vật để dụ tình.
Nguỵ Tô Thận còn chưa kịp tỏ thái độ, thái hậu đã cười nói: "Vừa khéo, cũng đã lâu ai gia không được nghe con đánh đàn".
Nghe vậy ánh mắt của không ít người sáng lên, vừa rồi thái hậu có vẻ ưu ái Trần Liễu Liễu, các cô đều tưởng bà đã chọn cháu dâu rồi, không ngờ vẫn còn có cơ hội. Nghe ý tứ của Thái hậu... Là muốn thái tử có thêm cơ hội tiếp xúc với các cô gái khác.
Từ chối trưởng bối là không hợp lý, huống chi là Thừa Nguyên đế luôn luôn coi trọng hiếu đạo.
Nguỵ Tô Thận chậm rãi đứng dậy, thiếu nữ đánh đàn liền nhanh chóng nhường vị trí, nhỏ nhẹ nói: "Xin mời điện hạ".
Quả như Lưu Văn Tĩnh nghĩ, trên cây đàn cổ này vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3958008/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.