Thái y viện cảm thấy vô cùng lo lắng.
Dùng từ này hình dung vẫn còn nhẹ, nói đúng ra, phải gọi là năm hạn xui xẻo.
Thái tử vừa thoát khỏi cửu tử nhất sinh nhặt về một cái mạng, bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng mới chỉ vài ngày, thái tử lại ngã bệnh, lần này nghe nói là do ưu tư thành bệnh. Thái y đã đến bắt mạch, ngoại trừ mạch tượng hơi rối loạn, thì không có vấn đề gì nghiêm trọng. Nhưng căn bệnh nhỏ không chữa dứt này mới khiến người ta đau đầu nhất.
Một chén thuốc lại một chén thuốc rót xuống, nếu như vô dụng, thái y viện chỉ có thể mang tiếng không làm tròn trách nhiệm.
Ngày hè oi bức, trong Đông Cung mới trồng mấy cây cổ thụ khổng lồ, chỉ cần nhìn lướt qua đã thấy tán cây che phủ gần hết cả bầu trời cung điện. Gió thổi qua, lá cây vang xào xạc, mang theo mát mẻ hiếm hoi của mùa hè. Dù môi trường tốt như vậy, nhưng mãi đến canh ba, Ngụy Tô Thận mới miễn cưỡng chợp mắt.
Gần đây mỗi sáng thức dậy càng thêm kịch tính, cơ thể anh có một loại tà hỏa khó tiêu tan. Trong mộng toàn là nụ cười tà ác của 666 đã đành, sáng sớm còn xuất hiện *****, cái này đã không không đơn thuần là dùng hai chữ đáng sợ để hình dung.
Ngụy Tô Thận luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, dường như Phương Sam đã âm thầm bày ra một cái bẫy, nhưng đáng tiếc là đến bây giờ anh vẫn chưa xác định được vấn đề thực sự nằm ở đâu.
Hôm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3958003/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.