Ít nhiều cũng nhờ buổi gặp mặt tình cờ ở nhà hàng, dưới sự đề nghị của Khương Mỹ Linh, Nguỵ Tô Thận và Phương Sam đi theo bọn họ trở về Ngụy gia. Không tới hai ngày sau đó, tin tức Bùi Dương bị bệnh truyền tới.
Lúc đó tất cả mọi người đều đang ở trong phòng khách, Phương Sam và nhóc mập đang chia nhau một túi đồ ăn vặt, nghe xong ngẩng đầu nói với Ngụy Tô Thận. "Nếu đã là đối tác làm ăn, chúng ta có nên đến thăm một chút không".
Khương Mỹ Linh đang xem tivi, nhìn con trai bằng ánh mắt kỳ lạ, dù Ngụy Diệp không quay đầu lại, nhưng ánh mắt cũng lướt qua bên cạnh một vòng.
Là cha mẹ, bọn họ không hẹn mà cùng suy nghĩ xem có nên nói sự thật về việc Bùi Dương bị bệnh hay không. Cuối cùng bọn họ đưa ra kết luận nhất trí: giao tình bên ngoài dù sao cũng không quan trọng bằng người trong nhà, không nên làm tổn thương lòng tự tin của con trai.
Tuy nhiên, Nguỵ Tô Thận là người vô cùng tự mình biết mình, không mặn không nhạt nói. "Con sẽ tìm người đưa qua đó ít quà".
Phương Sam nghe thấy ý của anh không phải là tự mình đến thăm hỏi, liền nói. "Liệu như vậy có khiến chúng ta trông không được thành tâm không?"
Tiếng tivi mở khá lớn, nữ chính trên màn hình đang luôn miệng lên án rằng sau nhiều năm yêu nhau, cô hoàn toàn không hiểu rõ tính cách thật sự của bạn trai mình.
Nguỵ Tô Thận đột nhiên hỏi một câu. "Cậu nghĩ mình có tính cách như thế nào?"
Phương Sam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3958000/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.