Phương Sam tổng kết một cách rõ ràng có đạo lý.
Tên béo càng nghe càng sợ hãi, cái gì mà đẹp người nhưng độc nết, chính là đây.
"Tôi cảm thấy hình như là cậu đã hiểu lầm gì rồi?"
Trước đây, tên béo tiếp xúc không sâu với Mạc Tu nên không rõ, nhưng mà sau khi thức tỉnh thành công, rõ ràng Mạc Tu đã trở nên cường hãn không dễ chọc, dù nhìn theo bất kỳ góc độ nào, hắn cũng không phải là kẻ dễ dàng bị chi phối.
Phương Sam nghe xong thì cười xùy một tiếng. "Nếu như anh ta cường hãn không dễ chọc thì chẳng phải tôi là uy mãnh mà không tự biết sao?"
"..."
Tiếng mở cửa rất khẽ, nhưng trong căn phòng vô cùng yên tĩnh thì trở nên rất rõ ràng.
Khuôn mặt tuấn tú của Ngụy Tô Thận lúc này trong mắt Phương Sam còn kinh khủng hơn cả quỷ, tên béo là người dẫn dắt trọng tâm câu chuyện, vẻ mặt cũng không khá hơn chút nào.
Phương Sam ngồi thẳng người dậy, làm bộ cười khan hai tiếng, rất là thong dong nói. "Tới thật là đúng lúc, chúng tôi đang kể chuyện cười".
Vừa nói hắn vừa cười haha vài tiếng giả tạo.
Tên béo ngồi ở bên cạnh vô cùng kính phục tố chất tâm lý của Phương Sam, đến lúc này rồi mà cũng có thể trấn định tự nhiên.
Sau khi nói mấy câu xã giao, sắc mặt Phương Sam vẫn không đổi nói. "Sao lại đi ra ngoài lâu như vậy?"
Ngụy Tô Thận ngồi xuống đối diện với hắn, không nói câu nào, chỉ bình tĩnh ngưng mắt nhìn hắn.
Phương Sam bình thản đối diện với ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957989/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.