Phương Sam quay đầu lại, kinh ngạc nhìn Ngụy Tô Thận. "Cậu ta sỉ nhục tôi".
Ngụy Tô Thận: "Lời thô nhưng cũng có lý".
"..."
Học sinh bị tấn công đến nay vẫn còn hôn mê bất tỉnh, học viện đã cử người bảo vệ đặc biệt.
Viện trưởng ngoài dự đoán của mọi người lại rất điềm tĩnh, ít nhất ông không ngay lập tức công bố việc Triệu Thiên Thần là nội gián. Thay vào đó ông ban hành một loạt các quy định đặc biệt, tăng cường chế độ kiểm soát việc ra vào.
Học sinh nhạy cảm thì phát giác đã có chuyện gì đó không ổn, tuy không có manh mối, nhưng hoặc ít hoặc nhiều điều đề cao cảnh giác.
Những ngày tiếp theo đó, học viện vẫn chìm trong sự yên bình bất thường.
"Triệu Thiên Thần này đúng là ngoài dự đoán của tôi". Phương Sam đang ăn được một nửa, dừng lại suy nghĩ. "Tưởng đâu hắn sẽ biết rèn sắt ngay khi còn nóng chứ".
Khóe mắt của Ngụy Tô Thận thoáng nhìn qua hình ảnh hệ thống đang nhai cánh hoa, đặt tay lên trán để ngăn gân xanh nhảy nhót. "Tôi nhớ cậu thích ăn những thực phẩm rác rưởi".
Phương Sam cũng không ít lần ăn vụng đồ ăn vặt của Nguỵ Tô Bùi.
"Đó là bản tính của tôi". Phương Sam thẳng thắn trả lời.
Nhưng hiện tại, mọi hành động của hắn đều phải chịu trách nhiệm với hình tượng mà mình đang xây dựng.
Ngụy Tô Thận. "Tôi có nên khen cậu rất có đạo đức nghề nghiệp không?"
Phương Sam gật đầu. "Gần đây không có chuyện gì, ký chủ có thể đi ra ngoài thu thập cho tôi ít sương sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957982/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.