Cuối cùng, Mộc Nguyên vẫn không đưa ra câu trả lời chắc chắn, nhưng ba người đều hiểu rõ trong lòng, thỏa thuận này đã đạt thành.
Phương Sam: "Người đẹp thường hay thích tỏ ra khó đoán."
Cuối cùng, vẫn không quên buông một câu bông đùa đầy hời hợt.
Ngụy Tô Thận không quan tâm lắm, với anh, kết quả quan trọng hơn quá trình.
Bên ngoài, hoàng hôn dần nhường chỗ cho màn đêm. Phương Sam dừng bước, nói: " Không ngại thì thử đoán xem, ông ấy sẽ dùng thủ đoạn gì để tung tin?"
Nếu quá mức gióng trống khua chiêng, thì sẽ lộ ra đó là cái bẫy.
Ngụy Tô Thận: "Nếu là cậu, cậu sẽ làm gì?"
Phương Sam: "Tìm cách để tiết lộ cho tên béo kia, từ miệng gã truyền ra sẽ có sức thuyết phục hơn."
Ngụy Tô Thận bật cười, quả nhiên, trước sau vẫn một bụng đen tối như vậy.
Phương Sam nhìn ra tâm tư của anh, dừng một chút rồi hỏi: "Còn anh thì sao?"
"Cũng tương tự thôi." Ngụy Tô Thận nhàn nhạt nói: "Chỉ là một vài chi tiết sẽ khác."
"Ồ?"
"Đổi thành hợp tác, để tên béo lộ ra rằng cậu ta đang nắm giữ một bí mật động trời. Người khác sẽ đổ tiền ra để mua thông tin đó, tiền lời thu được sẽ chia 50-50."
"..."
Phương Sam thở dài. Làm một gian thương, rốt cuộc người này đứng ở vị trí cao hơn nào để phê bình hắn.
Ngụy Tô Thận hồn nhiên thông cảm thấy ánh mắt của Phương Sam đang ngắm nghía mình: "Thông tin quá dễ có được thì sẽ không có giá trị, bỏ tiền ra mua thì lại khác."
Hai người nhìn nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957979/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.