"Tôi đã điều tra qua, những người này đều có thù riêng với em, cố tình đánh bạn học, tính chất vô cùng nghiêm trọng". Mỗi lời mà phó viện trưởng nói ra điều khiến những học sinh bị đánh sáng lên một tia hi vọng trong mắt, có chút hả hê nhìn về phía Nguỵ Tô Thận.
"Em đã biết mình sai chưa?"
Phương Sam khẽ chạm vào Nguỵ Tô Thận một cái, người sau sẽ gật đầu: "Biết sai rồi".
Phó viện trưởng nghiêm nghị nói: "Nếu đã biết sai thì mau xin lỗi đi".
Phương Sam lại khẽ đụng vào Nguỵ Tô Thận một cái, người sau liếc mắt nhìn xung quanh, dương dương đắc ý mở miệng nói: "Xin lỗi!"
Phó viện trưởng gật đầu: "Chuyện đã được giải quyết xong, mọi người giải tán đi".
Những học sinh đang chờ đợi Nguỵ Tô Thận bị phạt đờ người ra, vội vàng nói: "Chỉ thế thôi sao?"
Phó viện trưởng liếc mắt nhìn bọn họ: "Chứ các em nghĩ sao? Bạn học này đã nhận ra lỗi lầm và xin lỗi rồi!"
Nếu như có đạo sư ở đây, bọn họ còn dám cãi lại đôi lời, nhưng trước sự uy nghiêm của phó viện trưởng không ai dám nghi ngờ. Một học sinh ưu tú nhất trong nhóm đành phải uyển chuyển nói: "Nhỡ đâu sau này cậu ấy lại tiếp tục ức ***** bọn em thì sao?"
Mộng ma cấp S, bọn họ không có cơ hội nào để lật được tình thế.
Thật ra trong học viện có một quy định bất thành văn, học sinh cùng cấp có thể đọ sức với nhau, nhưng nếu cấp bậc chênh lệch quá lớn, không khuyến khích học sinh có tư chất xuất sắc ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957973/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.