Ngay khi tin nhắn vừa được gửi đi, những ánh mắt khác thường tới từ bốn phương tám hướng như mưa rơi đổ dồn về phía Phương Sam.
Phương Sam vội vàng gửi liền ba tin nhắn vào nhóm để thanh minh:
"Giả thôi."
"Đây là sự xúc phạm."
"Tôi là một giáo viên."
Tuy nhiên, lời biện hộ này không có chút sức nặng nào. Nhóm chat trở nên vô cùng an tĩnh, rồi ngay lập tức bùng nổ như một chảo dầu đang sôi:
"Cầm thú!"
"Không ngờ thầy Ôn lại là như vậy!"
"Khủng khiếp, còn đáng sợ hơn cả những u linh bên ngoài!"
Thảo luận về Ngụy Tô Thận không nhiều lắm, vì dị năng của anh đã có mấy người thấy qua, nhưng chẳng ai thực sự biết về dị năng của Phương Sam, cộng thêm hình tượng thầy giáo đẹp trai dịu dàng hàng ngày của hắn càng khiến sự thật này trở nên khó tin hơn.
Phương Sam cảm thấy bị xúc phạm liền chọc chọc vào Ngụy Tô Thận đang không nhúc nhích: "Chúng ta cần công lý."
Ngụy Tô Thận thái độ khác thường đẩy tay hắn ra giữa không trung.
Một vết đỏ lập tức xuất hiện trên mu bàn tay trắng nõn của Phương Sam.
Phương Sam sửng sốt một chút, xoa tay cau mày nhìn anh.
Ngụy Tô Thận vẫn chưa xin lỗi, bất ngờ đứng dậy. Khoảng cách giữa các bàn học không lớn, nên động tác của anh tạo ra tiếng động lớn.
Phương Sam có vẻ tức giận: "Anh đang đùa giỡn cái gì vậy?"
"Cậu là ai?" Ánh mắt của Ngụy Tô Thận khi nhìn hắn không có chút ấm áp nào.
Phương Sam đưa tay sờ trán Ngụy Tô Thận: "Anh bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957954/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.