Khi mọi người đều hai tay nâng lên kiển chân mà đợi, Ngụy Tô Thận lại rất tàn nhẫn đi vòng qua bọn họ bước lên cầu thang.
Những người còn lại đành hậm hực từ bỏ ý định.
Ngụy Tô Thận lựa chọn phòng học gần cầu thang nhất, bên trong chỉ có một nữ sinh. Khi thấy một lần có quá nhiều người bước vào, nữ sinh theo phản xạ run lên một cái.
Nhưng lúc phát hiện ra Phương Sam, cô có vẻ bớt căng thẳng hơn một chút: "Thầy Ôn."
Từ "thầy" này vẫn có thể mang lại cho người ta một chút cảm giác an toàn.
Phương Sam gật đầu đáp lại: "Một mình em thôi sao?"
Nữ sinh lùi lại vài bước, sợ hãi mở miệng nói: "Em chỉ quay lại để lấy bài tập."
"......"
Em gái, em nghiêm túc đấy à?
Nữ sinh: "Mỗi khi căng thẳng, em lại muốn làm bài tập."
Phương Sam thở dài, đếm lại số người, tính cả nữ sinh thì hiện trong phòng tổng cộng có tám người: "Đã đến đây rồi thì đừng đi nữa."
Nữ sinh tưởng rằng hắn định ra tay với mình, liền run rẩy thành cái sàng.
Phương Sam nghi ngờ, với tính cách như vậy làm sao cô có thể sống sót trong môi trường khắc nghiệt này, hắn tỏ ý rằng bọn họ không có địch ý.
Bầu không khí được xoa dịu tạm thời, lúc này chỉ còn lại một nửa thời gian theo yêu cầu của phát thanh.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, trong phòng chỉ có tiếng bút lướt trên giấy, nữ sinh lúc nãy không chỉ nói đùa, cô thực sự đang chăm chú làm bài tập.
Lại qua hai phút, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957953/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.